Tổng chỉ huy bảo an Tống Yến cũng từ trường đua ngựa trở về, trực tiếp mang theo một đám bảo tiêu thay âu phục màu đen thống nhất.
Nhìn Cô Thành ngồi trên xe lăn, hai mắt hắn đỏ lên: "Đại thiếu, ngài…”Cô Thành đối mặt với ánh mắt mênh mông của mọi người, chỉ hơi hất cằm lên.
“Đi vào rồi nói sau.
”“Vâng!”“Vâng!”Ninh Ý được bầu không khí này cổ vũ, tâm tình cũng vô cùng dâng trào!Động tĩnh lớn như vậy! Cô đã có thể tưởng tượng được nền tảng của cô hiện tại sẽ bùng nổ bao nhiêu, lưu lượng tăng lên không phải là mơ nữa rồi!Ninh Ý tràn đầy động lực đẩy xe lăn của Cô Thành.
“Ông xã! Chúng ta đi thôi!”Bánh xe trượt một cái đã vọt ra ngoài.
Xông lên!Cô Thành: "! ”Hắn vịn tay vịn, dừng vài giây, mới chậm rãi nói: "A Ý.
”Ninh Ý: "Sao vậy ông xã!”Cô Thành: "Đẩy chậm một chút.
”Ninh Ý: "Ồ ồ.
”Tập đoàn Cô thị, đại hội cổ đông.
Phòng hội nghị lớn như vậy lại bị bao phủ một trận không khí rét lạnh làm cho người ta nín thở.
Ba năm nay, Cô Thành chưa từng ra mặt, mặc kệ bên ngoài và cấp dưới cũ của Cô Thành kích động như thế nào, bên trong Cô thị bọn họ càng giống như là một vũng nước sâu, dưới mặt nước yên tĩnh là sóng lớn cuồn cuộn.
Trong chuyện này, mặt Cô Chí Tùng rõ ràng đầy thái độ.
Sắc mặt này từ sau khi ông ta biết Cô Thành tỉnh lại đã không thể vứt đi được.
Tại sao vào thời điểm mấu chốt khi ông ta sắp thúc đẩy hợp tác với Đinh gia, Cô Thành đã tỉnh rồi?Mặc dù hắn đã ba năm không có tham dự vào quyết sách của Cô thị nhưng lại không có bất kỳ người nào dám bỏ qua người đàn ông ngồi ở vị trí cuối cùng của bàn dài phòng hội nghiij.
Bởi vì cho dù ba năm trôi qua, Cô thị vẫn giữ bản đồ thương mại mà năm đó hắn đã đánh hạ.
Cổ phần của Cô Thành, chính là quyền lên tiếng vĩnh hằng của hắn.
Người đàn ông chậm rãi quét mắt nhìn mọi người trong phòng tiệc.
Sau đó đeo tai nghe lên, tai nghe ở bên môi mỏng, nhàn nhạt mở miệng.
“Đến đây đi.
Nói đi.
”Tổng giám đốc bá đạo đi khởi động lại chiến trường thương mại của mình, Ninh Ý ở bên ngoài chờ chơi.
Cô cũng không có cảm giác quá lớn đối với mây gió thương trường Cô Thành, bởi vì xem qua nội dung vở kịch là biết… không có gì phải lo lắng! Một đường đều là nghiền ép, đánh lên, giáng dòn đả kích.
Cô Thành = Thành công = Chính xácCác trợ lý thư ký khác của văn phòng tổng giám đốc cũng bề bộn nhiều việc, một bên gõ gõ gõ trên máy tính, một bên len lén giương mắt quan sát vợ của Cô đại thiếu.
Ba năm trước người muốn gả cho Cô thiếu gia nhiều lắm, một đám tre già măng mọc.
Ba năm sau người phụ nữ này ngồi lên vị trí