Liễu Thúy Cầm đã mang thai, hiện tại còn ít tháng có thể giấu giếm, chờ qua thêm hai tháng nữa bụng bự lên liền không giấu giếm được cho nên phải nhanh thành thân một chút, đây cũng là nguyên nhân Liễu Thúy Cầm hãm hại Thương thị, chỉ có làm thế Sở Tuấn Tài mới có thể lập tức liền quăng Thương thị, sau đó lập tức thú bà ta vào cửa, người khác cũng sẽ không nghi ngờ gì. Chỉ tiếc chuyện không làm viên mãn, hắt nước bẩn lên người Thương thị không thành, lại hắt một thân mình nhơ nhuốc. Bất quá dù sao cũng phải thành thân, ai bảo cái bụng này chờ không kịp chứ?
Liễu Thúy Cầm tính toán đến lúc đó nghĩ biện pháp để cho người ta cảm thấy đứa bé trong bụng mình bị sinh non là được, dù sao người khác không có chứng cớ chứng minh bà ta đã sớm hoài thai, về phần nếu có ai nói sau lưng như thế nào, bà ta mới mặc kệ.
Sở Tuấn Tài cũng nghĩ như vậy, đời này nếu nói ông ta rất muốn thanh danh thì cũng muốn, không thích nhất là người khác nói ông ta không tốt, nói ông ta không cần thanh danh thì cũng không cần, chỉ cần đừng ở trước mặt ông ta nói là được. Tình huống hiện tại chính là thế a, rất nhiều người đều hoài nghi ông ta đã sớm cùng Liễu Thúy Cầm có một chân, hơn nữa còn hãm hại Thương thị, nhưng lại không chứng cớ, mọi người không nói trước mặt ông ta, ông ta tựa như rùa đen rút đầu làm như người khác không hề biết gì. Chỉ nghĩ đến mau cưới Liễu Thúy Cầm về, như vậy có tiền tài Liễu Thúy Cầm mang tới cuộc sống trong nhà có thể tốt hơn chút. Đến lúc đó mỗi ngày sống thật thoải mái, mỗi ngày ở nhà ăn hương uống lạt, còn quản bên ngoài người khác nói đông nói tây sao?
Sở Đại Bảo so với Sở Tuấn Tài còn không sĩ diện hơn, hắn chỉ lo tài sản mẹ kế mang đến.
Khúc Hồng Bố cảm thấy có chút thật mất mặt, bất quá cũng không có biện pháp, đã đến tình thế này, chỉ có thể cố gắng trưng ra khuôn mặt tươi cười làm trận việc vui.
"Thật sự quá vô sỉ, không biết còn tưởng rằng muốn che lấp cái gì đâu!"
Vợ Loan Mộc và Hà Hoa nói tới chuyện Sở Tuấn Tài cùng Liễu Thúy Cầm thành thân, đè thấp giọng nói, ánh mắt lén lút nhìn Hà Hoa, nàng muốn nhìn phản ứng của Hà Hoa một chút. Lúc trước Hà Hoa ở từ đường nói việc xấu trong nhà không thể để người ngoài biết, sau đó cũng không biết nói ra chuyện gì, Sở Tuấn Tài liền đồng ý cùng Thương thị hòa ly cũng đồng ý cùng Sở Phong Thu đoạn thân, ngay cả Liễu Thúy Cầm cũng không náo loạn, này khẳng định là một việc xấu rất lớn, nếu không Sở gia, Liễu Thúy Cầm sao không quậy tưng lên? Cho nên việc này khẳng định cũng có quan hệ với Liễu Thúy Cầm, không cần suy nghĩ quá nhiều, chính là Sở Tuấn Tài cùng Liễu Thúy Cầm đã sớm lêu lổng với nhau, để cho Hà Hoa bắt được nhược điểm. Mà hiện tại Liễu Thúy Cầm lại vội vội vàng vàng gả cho Sở Tuấn Tài như vậy, thực không thể không làm cho người ta hoài nghi trong bụng bà ta đã có.
Vợ Loan Mộc nghĩ trước kia mình nghe nói qua một chuyện, một cô nương cùng một người đàn ông trước khi thành thân đã lén lút với nhau, sau đó vì che đậy hai nhà vội vội vàng vàng làm hôn sự, còn bị người ta nhìn ra. Liền vì chuyện này, nàng mới hoài nghi Liễu Thúy Cầm cũng có.
Hà Hoa cười nhẹ, nói: "Ta mới mặc kệ bọn họ."
Hà Hoa nghĩ nàng nói ám chỉ gì cũng đều vô dụng, đến lúc đó bụng Liễu Thúy Cầm phồng lên tự nhiên sẽ có người hoài nghi bà ta vì che đậy mới gả vào Sở gia nhanh thế.
Vợ Loan Mộc thấy Hà Hoa không chịu nhiều lời, liền cười nói đến chuyện khác, nàng nghĩ Hà Hoa thật đúng là thành thật, nếu đổi thành là nàng, bị tức giận lớn nhường ấy, đã sớm ở sau lưng dùng sức chà đạp đám người Sở Tuấn Tài rồi. Nàng vừa cảm giác Hà Hoa rất thành thật, liền càng vui vẻ cùng Hà Hoa lui tới, nghĩ chồng của mình cùng Sở Phong Thu là bằng hữu, chính mình cũng cùng Hà Hoa có giao tình tốt, đến lúc đó cũng dễ chiếu ứng cho nhau.
Hà Hoa cũng rất thích vợ Loan Mộc, tuy rằng vợ Loan Mộc nói hơi nhiều, nhưng cho tới bây giờ không nói chuyện loạn, trọng yếu nhất là thời điểm nên hào phóng liền hào phóng, lần này nhà bọn họ tốn chín lượng bạc, nhưng lại vượt qua