Năm nay nhà Hà Hoa chẳng những bán rất nhiều rau, bắp, đậu xanh cũng thu hoạch được rất nhiều, mặt khác liền ngay cả cây lê già trong viện cũng kết đầy trái, vừa ngọt vừa giòn, cắn một ngụm miệng đầy nước ngọt lịm, ăn một trái xong cả người đều thư thái.
Chẳng những người trong nhà thích ăn, liền ngay cả Tiểu Khôi đều thích ăn.
Trẻ con trong thôn có đôi khi sẽ đứng ở bên ngoài sân nhìn cây lê chảy nước miếng, nhưng ai cũng không dám vào hái, vì có Tiểu Khôi trợn tròn mắt nhìn chằm chằm!
Sau khi quả lê chín Sở Phong Thu đều hái tất cả xuống, tặng một ít cho trong nhà cha vợ, lại cho mấy nhà quan hệ tốt, còn lại vốn nghĩ lưu một ít trong nhà ăn, sau đó liền bán hết, lại bị Hà Hoa cản lại, nói thu được để trong hầm đi, như vậy bảo quản tốt hơn, đến lúc đó thời tiết lạnh lại bán, khi đó hoa quả mới bán được giá rất cao! Không cần đi bày hàng bán, đưa cho tửu lâu Trương Ký, sẽ không lo bọn họ tìm không thấy người mua lê.
Thương thị và Sở Phong Thu còn sợ lê để lâu không được, kết quả lê này chẳng những năm nay sai trái, còn đặc biệt để được lâu, chờ trời đã lạnh vẫn còn tươi nguyên!
"Hôm nay ta đi Lưu lão gia nơi đó, Lưu lão gia còn nói lê chúng ta đưa tới người nhà ông ta đều thích ăn, còn hỏi nhà chúng ta còn hay không, nói muốn mua hết!"
Sở Phong Thu từ trên trấn trở về cười nói với Hà Hoa, lấy ra tiền hôm nay kiếm được đưa cho Hà Hoa.
Hà Hoa lại làm mấy con búp bê để cho Sở Phong Thu đi bán cho Lưu gia, trong nhà còn có lê, nàng biết tặng lê cho Lưu gia một lần sau đó Lưu gia khẳng định thích, cho nên lại để cho hắn mang đi một ít. Quả thế.
Hà Hoa cười nói: "Trương gia không phải cũng muốn sao? Chàng xem rồi đem lê bán cho bọn họ là được, dù sao cũng không có bao nhiêu. Chúng ta cũng lưu chút cho mình, mẹ cũng thích ăn mà."
Thương thị ngồi ở bên cạnh đang chơi đùa với cháu nội, nghe nói như thế cười nói: "Mẹ rất thích ăn, bất quá mẹ con càng thích ăn, lại đưa một ít cho bà ấy mới quan trọng hơn. Còn lại muốn bán liền bán đi."
Sở Phong Thu cười gật đầu, nói hôm nay mua chút thịt cùng đường, cũng có một phần cho Trương gia, vừa vặn lập tức đi đưa cho, thuận đường cũng mang lê đi qua.
Hà Hoa nghĩ sang năm trong nhà có nên trồng ít nho hay không, sau đó lại trồng mấy cây khác, như vậy về sau chẳng những có thể mang trái cây bán lấy tiền, còn có thể để nhà mình ăn, trái cây dùng qua dị năng làm thành mứt hoa quả, nước trái cây còn ngon hơn dùng trái cây bình thường, đến lúc đó cũng cho con của mình ăn.
Thương thị đi làm cơm, Hà Hoa và Sở Phong Thu thương lượng chuyện chuẩn bị dùng đậu xanh trong nhà thu hoạch được làm giá, hiện tại có con, càng nỗ lực kiếm tiền.
"Chờ mấy ngày nữa càng ngày càng lạnh, liền mua một con gia súc đánh xe đi, trâu hay lừa đây? Ta cảm thấy trâu vẫn tốt hơn, tuy rằng chậm một chút, nhưng là có thể cày......"
Hà Hoa nghĩ tới mùa đông còn để cho Sở Phong Thu đi đẩy xe liền đau lòng, đến lúc đó mệt trước không nói, nếu có tuyết rơi gió thổi mạnh thì chịu tội, nhất là tuyết rơi, vừa kết băng sẽ làm trượt ngã. Cho nên nàng đã nghĩ nên mua trâu, mua chiếc xe, trong nhà cũng không phải không có tiền, không cần để dành, cũng không sợ người đỏ mắt, tất cả mọi người đều biết cuộc sống trong nhà đã tốt hơn, lại sợ người đỏ mắt cũng không thể để cho chính mình chịu tội a.
Sở Phong Thu cũng cảm thấy nên mua, đến lúc đó trong nhà dùng xe cũng thoải mái hơn, nhất là có thể mang theo vợ hoặc là mẹ đi ra ngoài mua này nọ lại
không cần ngồi xe người khác.
Hai người đang nói hăng say, chợt nghe đến giọng nói vợ Loan Mộc bên ngoài, giọng nói rất cấp bách.
"Hà Hoa! Hà Hoa! Ta đi vào nha!"
"Vào đi!"
Hà Hoa nghĩ đây là xảy ra chuyện gì giọng nói thành như vậy, không biết vì sao, tim nàng đột nhiên đập rất nhanh, cảm thấy giống như thực xảy ra chuyện gì.
Vợ Loan Mộc rất nhanh tiến vào, gật đầu với Sở Phong Thu, sau đó liền nói với Hà Hoa: "Hà Hoa, nhà mẹ đẻ ngươi đã xảy ra chuyện! Chị dâu ngươi cùng chồng Đại Bạch Lê bị người phát hiện trên giường ở nhà!"
"Gì?!"
Hà Hoa vừa nghe liền sợ ngây người, thế nào cũng không nghĩ tới Tôn Lan Thảo sẽ làm ra loại chuyện này, chồng Đại Bạch Lê nơi nào hơn được đại ca nàng?
Tuổi còn rất lớn, sao thị liền không biết xấu hổ như vậy?! Lại nghĩ đến việc này đều quậy bung ra rồi, cha mẹ của mình cùng đại ca cũng không biết thế nào, không biết tức giận gây ra nguy hiểm gì không, nàng mau đi xem một chút!
Hà Hoa nghĩ xong liền chạy ra ngoài, bị Sở Phong Thu giữ chặt, nói đi cùng nàng.
Thương thị vừa nghe xảy ra chuyện này cũng nóng nảy, nói bọn họ