Long Đằng Tỉnh ngồi trên xe ngựa,nhìn vào y thư đang cầm trên tay,thi thoảng lấy tay bốc mấy quả mơ chua vào trong miệng,ngoảnh mặt làm ngơ tiểu tử hồ cuộn mình trong một góc.
Tiểu tử hồ uỷ khuất mà nước mắt lưng tròng,quật cường không để nước mắt chảy xuống,tuy rằng nó có sai nhưng không phải tất cả lỗi lầm đều do nó,dựa vào cái gì chỉ đổ thừa cho nó,còn phạt nó,nếu không con ma miêu kia phóng ma pháp hệ thuỷ vào mình,mình sẽ phản kháng lại sao,hết thảy đều là tại do lỗi của con ma miêu kia,có cơ hội nó tuyệt đối sẽ không buông tha cho con mèo chết tiệt kia.
"Biết sai rồi sao?" Long Đằng Tỉnh có chút bất đắc dĩ mà buông y thư xuống,tuy rằng bình thường cậu thích trêu đùa tiểu tử hồ nhưng thấy bộ dạng uỷ khuất của nó như thế,Long Đằng Tỉnh vẫn cảm thấy đau lòng,hướng tiểu tử hồ phất tay,thấy nó quật cường mà rúc đầu vào bụng,cuộn tròn thành một cục bông,bộ dáng không thèm nhìn khiến cậu không khỏi thở dài.
Ôm bụng xê tới chỗ của tiểu tử hồ,ôm lấy tiểu tử hồ,thấy nó tựa hồ muốn giãy dụa nhưng tựa hồ nghĩ đến cái gì đó mà lập tức an tĩnh lại,nhưng đem mình cuộn đến lợi hại hơn,giống như một cái vòng cổ màu tím.
Đưa tay xoa chân trước của tiểu tử hồ,thấy nó quay mặt sang một bên không nhìn mình,Long Đằng Tỉnh cảm thấy vừa buồn cười lại vừa có chút đau lòng,"Ta biết chuyện lần này không phải ngươi cố ý,nhưng khiến Đại Phong bị thương là sự thật,bình thường ngươi nghịch ngợm một chút thì không sao,nhưng một khi đã sử dụng đến ma pháp thì không còn là chuyện nhỏ nữa,ta chỉ muốn ngươi trước khi sử dụng ma pháp phải ngẫm kĩ xem người trước mặt ngươi có phải kẻ địch hay là không."
"Ô ô ô...." Nghe Long Đằng Tỉnh nó như vậy,nước mắt của tiểu tử hồ từng giọt từng giọt rớt xuống đất,khiến bộ lông màu tím kia ướt nhẹp,màu mắt đỏ bình thường lúc này càng thêm trong suốt ngập nước.
Long Đằng Tỉnh hiện tại cũng không có tâm tư đi thưởng thức,chỉ đau lòng mà ôm tiểu tử hồ,giống như dỗ hài tử bình thường mà lắc lư trái phải,"Ngoan nha,tiểu tử hồ rất ngoan,không khóc không khóc,buổi tối về nhà sẽ làm món gà nướng ngươi thích nhất được chứ?"
"Ô ô ô....ta còn muốn gà nướng mật,gà ăn mày[1],gà kho[2],gà rán[3]...."Tiểu tử hồ nghe thấy gà,cố gắng ngừng nước mắt,nhưng nhìn quần áo trước ngực của Long Đằng Tỉnh là biết hiểu quả không tốt.
Buồn cười mà nhìn tiểu tử hồ một bên hai mắt lưng tròng nước mắt,một bên cái miệng chít chít oa oa mà lên thực đơn là biết nó đã khôi phục không sai biệt lắm.Lấy khăn tay trong ngực ra,cẩn thận mà lau nước mắt cho tiểu tử hồ,miệng cũng trả lời:"Được được,nhưng phải hảo hảo giúp đỡ Cần đại ca chăm sóc rau biết không? Không có Đại Phong giúp đỡ,Cần đại ca khẳng định là mệt chết đi."
"Ân,ta đây mỗi ngày phải ăn gà."Tiểu tử hồ nheo mắt lại hưởng thụ Long Đằng Tỉnh phục vụ.
"Được!"
"Không,ta phải mỗi bữa đều có gà." Tiểu tử hồ nghĩ nghĩ,lắc lắc đầu,vẫn là mỗi bữa có gà tốt hơn,nhất định phải ăn cho đã thèm,thừa dịp tâm tình chủ nhân đang tốt phải hứa hẹn nhiều một chút,sau này mới không bị thiệt trên tay của hắn.
"Được." Long Đằng Tỉnh cười cười,nhìn khuôn mặt vui sướng của tiểu tử hồ khi nghe mình trả lời,sau đó mới tiếp tục nói:"Nhưng nếu mỗi bữa đều có gà cho ngươi ăn,ta nhất định sẽ mệt chết đi,nếu quá mệt mỏi sau này bảo bảo sinh ra nhất định sẽ rất nhỏ gầy,đến lúc đó vì sức khoẻ của bảo bảo ta sẽ không có cách nào làm gà cho ngươi ăn,ngươi khi đó liền cùng ăn rau với ta đi."
Long Đằng Tỉnh mới nói một câu đầu,tiểu tử hồ đã cảm thấy không ổn,quả nhiên,vừa nghe thấy lời cậu nói,mặt tiểu tử hồ bắt đầu rối rắm,nếu hiện tại mỗi bữa đều có gà khẳng định sẽ rất hạnh phúc,nhưng nếu chủ nhân mệt muốn chết,thân thể tiểu chủ nhân cũng sẽ không tốt,giống như thân thể ma thú không tốt liền bị vứt bỏ,chủ nhân khẳng định sẽ không vứt bỏ tiểu chủ nhân,vậy nên sẽ dành nhiều thời gian để chăm sóc tiểu chủ nhân,vậy đồng nghĩa sẽ không có thời gian làm một bữa gà lớn cho nó ăn,chẳng khác nào về sau phải ăn rau,nghĩ đến khoảng thời gian cách ngày sinh của chủ nhân cùng tiểu chủ nhân sắp ra đời,tiểu tử hồ phẫn nộ.
"Vậy được rồi,bản hồ chỉ cần mỗi ngày hai bữa cũng được." Tiểu tử hồ vươn hai đầu ngón chân trước,uỷ khuất mà nhìn Long Đằng Tỉnh,một bộ dáng hi sinh to lớn.
"Hai bữa a,không thành vấn đề,nhưng nếu làm nhiều việc buổi tối sẽ mệt chết đi a,dù sao gà phải tự tay ta làm mới được,ai,bảo bảo a,về sau khi ngươi sinh ra ngàn vạn lần đừng trách tiểu tử hồ đã khiến phụ thân mệt chết,ai bảo tiểu tử hồ là ma sủng của phụ thân làm chi!" Long Đằng Tỉnh vuốt ve cái bụng căng phồng,vẻ mặt thánh mẫu mỉm cười.
"Một bữa,không thể ít hơn!" Tiểu tử hồ quay đầu đi....không nhìn tới móng vuốt của mình đang vươn ra,ô ô ô,vị chủ nhân này thật xấu a,biết rõ mình đau lòng tiểu chủ nhân,vì tiểu chủ nhân bản hồ đều có thể bỏ qua cả gà,tiểu chủ nhân,về sau khi ngươi sinh ra thì ngàn vạn lần đừng cùng một dạng với chủ nhân,nhất định phải cùng một chiến tuyến với bản hồ để cùng nhau đối phó với chủ nhân như đại ma vương này mới được a!
"Được!" Long Đằng Tỉnh lúc này sảng khoái mà gật gật đầu,nhưng một bữa một con gà hay nửa con gà cậu vẫn chưa có nói,dù sao tiểu tử hồ cũng không có nhắc tới điểm này.
Thấy Long Đằng Tỉnh sảng khoái đáp ứng,tiểu tử hồ khó tránh khỏi có chút hồ nghi,nhưng suy nghĩ nửa ngày vẫn không biết được nguyên do,cuối cùng chỉ đành buông tha mà ngoan ngoãn làm ổ trong lòng ngực chủ nhân để cậu tuỳ ý vuốt cái bụng trắng của mình,dù sao như vậy rất thoải mái.
Cách âm của xe ngựa không tốt,có thanh âm gì người ngoài xe đều có thể nghe thấy,bởi vì Long Đằng Tỉnh quen thói có gì liền nói thẳng,tuy rằng không hiểu tiểu tử hồ nói cái gì nhưng nghe thấy lời Long Đằng Tỉnh thi thoảng truyền ra khiến Ngô Phong và Cần đã có thể đoán được một người một hồ đang thương lượng cái gì,không khỏi nhìn nhau cười.
Tuy rằng vì cố kỵ thân thể của Long Đằng Tỉnh nên xe ngựa tận lực chạy chậm nhất có thể,nhưng so ra vẫn nhanh hơn đi bộ,cho nên chỉ chốc lát sau đã đi đến ruộng rau ở ngoài thành,dừng xe lại,Ngô Phong vén rèm xe lên,đem ghế đẩu để trên mặt đất,cẩn thận mà đỡ Long Đằng Tỉnh xuống xe.
Dù sao Long Đằng Tỉnh hiện tại là dựng phu,cũng tạm thời không để ý tới nam nam chi phòng (phòng bị giữa nam và nam),hơn nữa Long Đằng Tỉnh cũng không phải người để ý đến cái này,vịn vào tay của Ngô Phong cẩn thận mà đi xuống dưới,tiểu tử hồ chờ Long Đằng Tỉnh xuống xe xong,lúc này mới nhảy xuống xe,đi ở bên chân của Long Đằng Tỉnh.
"Cần đại ca,ruộng nhà huynh ở chỗ nào?" Long Đằng Tỉnh đưa tay lên trán,nhìn đồng ruộng một mảnh xanh mướt,gió nhẹ thổi qua,giống như tấm thảm xanh lục đang tung bay,trong không khí truyền đến từng làn hương thơm thoang thoảng của cây cỏ khiến Long Đằng Tỉnh không khỏi cảm thấy một trận sảng khoái.