Tiểu tử hồ kỳ quái mà nhìn vật nhỏ đang ôm chặt lấy chân chủ nhân nhà mình,xem diện mạo giống với nhân loại,nhưng trên đầu lại có hai cái lỗ tai cùng với cái đuôi mà chỉ thú vật mới có,tên này rốt cuộc là thứ kỳ quái gì đây.
Nhưng chuyện tiểu tử hồ cần làm hiện tại không phải tò mò mà là đá vật nhỏ này ra,như vậy chủ nhân mới có thể đi được.
Tiểu tử hồ đi đến bên người vật nhỏ,dùng móng vuốt vỗ vỗ tấm lưng trần của vật nhỏ,thân thể của vật nhỏ giật giật,tiếp tục ôn chặt lấy người khiến nó có hảo cảm này.
Tiểu tử hồ hiếm khi thập phần kiên nhẫn mà dùng móng vuốt kéo lỗ tai của vật nhỏ,vật nhỏ run run cái tai,rốt cuộc cũng quay đầu lại nhìn,tiểu tử hồ lập tức ưỡn ngực, ngẩng cao đầu,bày ra khí chất của một con hồ ly,ai ngờ vật nhỏ chỉ rũ mắt nhìn tiểu tử hồ một chút,vẫy vẫy cái đuôi của mình,rung rung hai tai,ý tứ thực rõ ràng,những gì ngươi có ta cũng có,nhưng thứ ta có chưa chắc ngươi cũng đã có,đắc ý cái rắm,đừng có cản trở ta ôm lấy đại nhân trước mắt này.
Tiểu tử hồ nổi giận,tạc mao lên,cắn một nhát vào cái đuôi của vật nhỏ ở ngay trước mắt,trực tiếp muốn tha vật nhỏ đi,vật nhỏ gắt gao ôm lấy chân của Long Đằng Tỉnh,miệng gắt gao gào lên,trong thanh âm có một tia đau đớn khiến Long Đằng Tỉnh sửng sốt.
"Tiểu tử hồ,trước đừng kéo nữa,ngươi nói cho ta biết nó là cái gì vậy?" Long Đằng Tỉnh nhanh chóng ngăn cản tiểu tử hồ,nghe thanh âm giống như của thú vật,sẽ không phải là ma thú gì đó chứ,nhưng nếu là ma thú thì sao người trong thôn lại phản ứng kỳ quái như vậy?
"Không rõ,là quái vật có tai với đuôi!" Tử hồ nghĩ nghĩ,chỉ có thể nói đại khái về cái tên mà nó cũng không rõ này.
"Là ma thú sao?" Long Đằng Tỉnh nghĩ có lẽ là tiểu tử hồ không biết thứ đó là loại ma thú nào.
"Không phải đâu,ta cũng không biết nó là cái thứ gì,tóm lại là chủ nhân,ngươi cứ đá cho nó vài cái đi,ta mãi không kéo nó ra được." Tiểu tử hồ trực tiếp dùng cả miệng và chân,muốn đem con quái vật nhỏ đang ôm lấy chân Long Đằng Tỉnh này kéo ra.
Long Đằng Tỉnh nghĩ nghĩ,chống thắt lưng,chậm rãi mà ngồi xổm xuống,trực tiếp dùng một tay lần mò mà nhắc lấy tay của vật nhỏ,sau đó chậm rãi đứng lên,hai tay để dưới nách vật nhỏ nâng nó lên cao.
Vật nhỏ ở trước mắt có mái tóc đen thui nhưng lại rất bù xù,cả người trần trụi không có một mảnh vải,toàn thân bám đầy bụi bặm cùng cỏ dại,hai mắt lớn hữu thần,nhưng khoé mắt lại vểnh lên,bộ dạng thoạt nhìn thập phần hung ác,cái mũi nho nhỏ lúc này đang hướng về phía Long Đằng Tỉnh ngửi ngửi,sau đó mở lớn miệng,khúc khích mà nở nụ cười,hai tay ở trên không trung không ngừng múa máy,hai tai trên đỉnh đầu cũng lay động không ngừng,liền ngay cả cái đuôi cùng đều xoay loạn,có thể thấy được vật nhỏ lúc này đang phi thường phấn khích.
"Đây là thú nhân?" Long Đằng Tỉnh tự lẩm bẩm,vật nhỏ trước mắt này hình như giống với thú nhân được miêu tả trong tiểu thuyết,nhưng cậu không nhớ là trưởng thôn có nói qua thế giới này có tồn tại thú nhân,vậy đây là có chuyện gì xảy ra?
Xem ra hôm nay không có cách nào đi nhìn bọn nhóc kia được rồi,Long Đằng Tỉnh có chút khó khăn mà ôm lấy tiểu thú nhân,chuẩn bị đi tới nhà trưởng thôn hỏi một chút xem đến cùng là có chuyện gì xảy ra.
Cũng may hài tử này cũng rất nhu thuận,hình như cũng biết Long Đằng Tỉnh muốn mang nó đi,nhưng nó vẫn ngoan ngoãn mà nằm ở trong ngực Long Đằng Tỉnh,hai tay nho nhỏ ôm lấy cổ Long Đằng Tỉnh,nhưng thi thoảng lại quay mặt ra đằng sau,hai mắt lộ ra tia hung ác mà nhìn tiểu tử hồ đang đi theo sau,bộ dạng nhe răng nhếch mép,khiến cho tiểu tử hồ muốn phát điên,nhưng lại liều mạng màn nhẫn nhịn,ai bảo cái tên quái vật kia đang nằm ở trong ngực chủ nhân chứ,bằng không mình nhất định sẽ cắn chết nó.
Một người,một sủng vật và một thú nhân chậm rì rì mà đi từ tây về đông,dọc đường đi có vài người vốn muốn cùng cậu chào hỏi nhưng khi nhìn thấy trước ngực cậu là thứ gì thì tất cả đều có biểu tình cứng nhắc,sau khi Long Đằng Tỉnh đi rồi liền nhỏ giọng bàn tán.
Thật vất vả mới tới nhà trưởng thôn,trưởng thôn nghe thấy thanh âm Long Đằng Tỉnh vốn là vẻ mặt tươi cười đi ra,nhưng khi nhìn thấy vật nhỏ trong ngực của Long Đằng Tỉnh thì biểu cảm trên mặt ngay lập tức ngưng trọng lại.
"Ngươi nhặt được ở đâu đây?" Trưởng thôn ý bảo Minh ôm lấy vật nhỏ,nhưng vật nhỏ sống chết ôm chặt lấy Long Đằng Tỉnh,theo trực giác của nó trừ Long Đằng Tỉnh ra,trên người hai người kia đều có khí tức nguy hiểm.
Long Đằng Tỉnh không trả lời trưởng thôn ngay,ngược lại trấn an mà vỗ vỗ vật nhỏ,nhẹ giọng nói:" Ngươi ngoan ngoãn đi theo Minh gia gia tắm rửa được chứ,chờ khi tắm xong rồi quay lại đây."
Vật nhỏ nghiêng đầu,tuy rằng nghe không hiểu người này nói cái gì,nhưng ý tứ của hắn hình như là muốn mình đi cùng một trong hai người kia,vật nhỏ nhìn nhìn Long Đằng Tỉnh lại nhìn nhìn Minh đang nở nụ cười nhu hoà,do dự một chút,vẫn buông tay đang ôm cổ Long Đằng Tỉnh ra,xoay người lại đưa tay về phía Minh.
Minh ôm lấy vật nhỏ đi ra ngoài,lưu lại hai người Long Đằng Tỉnh cùng trưởng thôn mắt to trừng mắt nhỏ.
Dưới ánh mắt tràn đầy lo lắng của trưởng thôn, Long Đằng Tỉnh chậm rì rì mà uống hết chén nước,sau đó mới nói:"Ta nhìn thấy nó trên đường phía tây thôn,xem ra trưởng thôn gia gia biết nó rốt cuộc là thứ gì đi,có thể phiền trưởng thôn giải đáp thắc mắc cho ta được không."
Thôn trưởng lấy rượu từ trong ngực ra uống một ngụm,ánh mắt dần dần mất đi tiêu cự,Long Đằng Tỉnh nhẹ nhàng vuốt ve tiểu tử hồ vừa nhảy lên bàn,cũng không vội vã thú giục hắn,dù sao thời gian từ giờ đến lúc cơm chiều còn rất lâu,cậu có nhiều thời gian để chậm rãi nghe kể chuyện.
"Đây đều là hậu quả do nhóm quý tộc gây ra." Trưởng thôn suy tư mà thở dài," Thế giới này có người bình dân tất nhiên cũng có kẻ quý tộc,trong giới quý tộc đương nhiên cũng có người tốt kẻ xấu,những thú nhân này là hậu quả từ một thú vui của nhóm quý tộc."
"Cũng không biết từ bao giờ trong giới quý tộc lại xuất hiện trò này,theo trí nhớ của ta,chỉ biết có không ít quý tộc thích thú vui này.Những quý tộc đó mua những văn nhân tướng mạo thanh tú từ những nhà bần dân về,sau đó mang tới ma thú trong kì động dục tới cùng văn nhân đó tiến hành XX,cho tới khi văn nhân đó mang thai lại chuyên tâm chăm sóc,đến khi bọn họ sinh hạ thú nhân mới thôi."
"Những thú nhân này di truyền tướng mạo của văn nhân cùng với đặc trưng của ma thú,họ rất phổ biến trong giới quý tộc,có rất nhiều bị độc chiếm,thậm chí có một số còn trở thành lễ vật trong giới quý tộc,nếu thú nhân được bồi dưỡng vũ lực không tồi sẽ trở thành một thành viên của đấu trường,người thắng cuộc không chỉ có một số tiền lớn,thậm chí còn được hưởng thụ thú nhân mà quý tộc khác độc chiếm trong thời gian dài.Tuy rằng hoàng đố của quốc gia chúng ta đã ghi văn tự rõ ràng rằng cấm dùng con người để phối,nhưng không thể ngăn cản những hành vi lén lút hèn