"Chủ nhân,làm sao bây giờ?Hu hu hu,đều là lỗi của Tiểu Trạch!" Lúc này Tiểu Trạch đã hết cách rồi,mặc dù nó vừa mới thăng lên cấp bốn,thêm mấy ma pháp cấp bốn nữa nhưng cũng hết cách nếu phải đối mặt với nhiều hoả oa ngưu như này đó!
"Đừng hoảng,Tiểu Trạch,ngươi dùng ma pháp hệ lôi,Dực Minh,ngươi mau tìm cách vạch ra một con đường đi,chúng ta sẽ phá vỡ vách tường này,nếu vận khí tốt thì tìm được đường sống,không tốt thì cũng phải chết cùng một chỗ." Lúc này Tiểu Trúc lại rất tỉnh táo,nhưng khi nói lời này ra trong lòng cậu chợt cảm thấy đau lòng,nhưng lại lập tức củng cố tinh thần ngay,để có thể gặp lại những thân nhân của cậu thì dù cho thế nào cũng phải thắng không được phép bại.
Cảm nhận được sự quyết tâm của Tiểu Trúc,Tiểu Trạch phát ra từng ma pháp hệ lôi phóng tới,bất kể là điện hoả hoa (tia lửa điện) cấp một hay là thiểm điện (tia chớp) cấp bốn đều dùng,dưới sự chỉ huy của Tiểu Trúc,Tiểu Trạch dùng lực ma lực ít nhất có thể nhưng hiệu quả lại cực cao,loại oa ngưu này vốn rất nhỏ,bình thường một chiêu điện hoả hoa là có thể khiến mấy chục con hoả oa ngưu tê liệt và cứng đờ trong chốc lát,còn Dực Minh liền nhân cơ hội này dọn sạch một thông đạo nhỏ.
Thấy cừu nhân sắp thoát khỏi vòng vây,đám hoả oa ngưu càng kêu ghê gớm hơn,hoả oa ngưu vương cũng cảm giác được đám cừu nhân sắp rời đi,phẫn nộ khiến nó vận dụng nham thạch nóng chảy để tăng nhanh tốc độ của mình,dần dần,đám người Tiểu Trúc cảm giác uy áp sau lưng càng ngày càng mạnh hơn,mà nhiệt độ cũng ngày càng cao,Tiểu Trúc cảm giác xiêm y giống như sắp cháy đến nơi rồi.
Lúc này một đôi móng vuốt sắc nhọn nhanh chóng xé rách bộ xiêm y rườm rà của Tiểu Trúc,sau đó một áo choàng trắng được khoác lên người Tiểu Trúc,vì Dực Minh biến thân nên thân thể cao lớn hơn hẳn,lúc này nhanh chóng ôm lấy Tiểu Trúc rống thú ngữ với Tiểu Trạch rồi lập tức tăng nhanh tốc độ dẹp đường.
Tình thế cực kỳ gấp rút,lúc này tim của Tiểu Trúc đập rất lợi hại,bây giờ cậu chỉ hận sao mình không biết nhiều hệ ma pháp hơn chút,toàn bộ ma pháp thì càng tốt,sao mình chỉ có thể phóng ra hoả cầu thôi vậy,mặc dù hiện giờ hoả cầu đã mạnh hơn trước rất nhiều nhưng trong hoàn cảnh hiện tại thì ma pháp hệ hoả chỉ càng tăng thêm sức mạnh cho định nhân mà thôi.
Tiểu Trúc bị ôm vào trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng thoái mái hết cả người,dường như nhiệt độ đã rời khỏi mình,nhưng theo cậu quan sát thì có lẽ là hiệu quả của chiếc áo choàng trên người này mà thôi,đám hoả oa ngưu này hình như rất tức giận,trên người từng con một bắt đầu bốc lên ngọn lửa,từng đường lửa mỏng như một sợi bông phóng về phía hai người,nếu một đường thì không sao nhưng trước mặt họ là ngàn vạn con hoả oa ngưu,lại còn rất nhiều hoả oa ngưu đang từ từ tới đây,tạo thành những bức tường lửa cản đường bọn họ.
Phía trước có tường lửa,phía sau có hoả oa ngưu vương,tình cảnh lúc này của bọn họ đúng là rất nguy hiểm,Tiểu Trúc yên lặng suy nghĩ xem thử trong nhẫn của mình có dược vật gì có thể sử dụng được hay không,thuốc bột bình thường đều bị đốt cháy khi gặp lửa,hơn nữa nơi này cực kỳ trống trải,cho dù có một vài dược vật có trong không khí thì e là cũng sẽ bị bốc hơi mà thôi,có cách nào để có thể đem thuốc bột tới trước mặt chúng nó đây.
Tiểu Trúc quan sát trong chốc lát,phát hiện trí lực của những con oa ngưu này cũng không quá cao,nhưng chúng nó phun lửa lại rất nhịp nhàng,cũng rất có trật tự,trên cơ bản là lúc phun thì cả lũ cùng phun rồi lúc nghỉ thì cả lũ cũng cùng nghỉ,hơn nữa chuyện phun lửa cũng không phải là dễ dàng đối với chúng nó,thời gian nghỉ ngơi ước chừng khoảng năm giây,nếu muốn để thuốc bột phát huy tác dụng thì phải thực hiện trong vòng năm giây này mới được."
Quyết định như vậy,Tiểu Trúc lập tức thương lượng với Dực Minh và Tiểu Trạch,một người một hồ đều cảm thấy có thể,Tiểu Trúc nhân cơ hội đem giải dược đưa cho bọn họ,chính mình cũng nhanh chóng ăn giải dược,lần này Tiểu Trúc định dùng loại mê dược lợi hại nhất mà Mạnh Ngọc đưa cho cậu,loại mê dược này không chỉ phát tán nhanh trong không khí mà còn rất lợi hại,nghe nói ma thú cấp tám cũng không chịu được.
Trước tiên Tiểu Trúc lấy lọ dược trong nhẫn ra,sau đó dưới sự bảo vệ của Tiểu Trạch và Dực Minh lập tức tận dụng thời gian năm giây nghỉ ngơi tạt vạn nhân tuý đến trước mặt chúng,tiếp đó Tiểu Trúc lập tức được Dực Minh bế lên,phóng nhanh về phía vách đá,"Nhanh,bây giờ chúng ta cùng tấn công vào một chỗ,Tiểu Trạch,ngươi mau dùng thiểm điện liên (dây tia chớp) công kích,nên dồn nhiều ma pháp nguyên tố trước khi công kích thì thiểm điện liên sẽ mạnh hơn một chút."
"Dực Minh,ngươi cũng cùng công kích vào một chỗ đi,nhưng ma pháp hệ lôi của Tiểu Trạch có tác dụng tê liệt,ngươi phải cẩn thận chút đó,còn ta sẽ nghĩ cách khiến đám hoả oa ngưu này hôn mê một khoảng thời gian,các ngươi cứ yên tâm công kích đi." Sau khi Tiểu Trúc an bài xong lập tức chạy ra sau một người một hồ,hiện giờ không chỉ có vạn nhân tuý mà tất cả những mê dược khác cậu đều lấy ra,dù sao thì con hoả oa vương cũng sắp tới rồi.
Dực Minh và Tiểu Trạch nhìn nhau,lập tức hành động rất ăn ý theo đúng phân phó của Tiểu Trúc,Tiểu Trạch dựa theo căn dặn của Tiểu Trúc tập trung ma lực vào thiểm điện liên,lúc mới đầu còn chưa thành công,có lúc đánh vào vách đá lập tức tan mất,Tiểu Trạch cực kỳ sốt ruột,nhưng khi quay đầu nhìn bóng dáng gầy yếu nhưng lại rất kiên cường của Tiểu Trúc liền cắn chặt răng,tiếp tục thử lại,cuối cùng sau hơn mười lần thử,Tiểu Trạch cũng thuận lợi đánh trúng vách đá khiến vách đá vỡ ra một cái khe nhỏ.
Có lần đầu thành công,Tiểu Trạch lập tức tự tin hẳn lên,lần phóng thiểm điên liên tiếp theo liền khiến khe hở to hơn rất nhiều,mà mỗi lần Dực Minh đều thừa lúc Tiểu Trạch vận chiêu để dùng vuốt thú kết hợp với đấu khí đào cái khe càng sâu hơn.
Lúc này cuối cùng thì hoả oa ngưu vương cũng theo dòng nham thạch chảy tới,ánh mắt cừu hận kia khiến Tiểu Trúc hơi căng thẳng trong lòng,lập tức ném bình dược trong tay về phía hoả oa ngưu.
Khi bình sứ màu trắng bay tới trên đầu của hoả oa ngưu vương,một hoả cầu nho nhỏ tốc độ cực nhanh làm nổ tung cái bình,bột phấn màu trắng rơi đầy trên người hoả oa ngưu vương,đột nhiên hai mắt hoả oa ngưu vương tối sầm lại,cảm giác buồn ngủ lập tức kéo tới,cùng với hương vị ngọt ngào rất giống với dung tương quả hắn mà song thân đã cho hắn uống lúc mới sinh ra,sau khi song thân ra đi,chính hắn cũng đã ăn không ít nhưng lại không ngon bằng lúc đó.
Nghĩ tới song thân và dong tương quả ngày xưa,hai mắt hoả oa ngưu vương từ từ khép lại,thân thể lớn hơn mấy chục lần so với những con hoả oa ngưu bình thường ngoan ngoãn nằm xuống đất,ngủ khò khò luôn,mỗi khi tiếng ngáy vang lên là nham thạch nóng chảy lại cuồn cuộn hơn,thi thoảng còn có không ít đá rơi vào trong nham thạch.
Không có vương uy