Ngày thứ một trăm lẻ sáu...
Từ sáng sớm, Hạo Thiên đã chuẩn bị đồ ăn rồi rời khỏi nơi trú ẩn.
Hạo Thiên trở lại chỗ tìm thấy ếch phi tiêu độc lúc trước, hắn tìm mãi cũng chẳng thấy đâu.
Nghỉ ngơi một chút, Hạo Thiên nhìn về bờ suối suy nghĩ: [Không biết con vật đó nguy hiểm đến mức nào? Mong là sẽ có cách để khống chế hoặc cũng có thể trừ khử nó thì càng tốt!].
Sau khi nghỉ ngơi xong Hạo Thiên định trở về nơi trú ẩn thì một hình bóng quen thuộc xuất hiện ngay trước mặt hắn.
Thật là bất ngờ, khi mà hắn cất công tìm thì có một thế lực to lớn nào đó ngăn cản hắn không tìm được.
Đến lúc hắn tuyệt vọng định trở về thì ngay lập tức lại cho hắn nhìn thấy hắn cần nhìn thấy.
Trở về nơi trú ẩn với đầy đủ thứ cần thiết, Hạo Thiên lại bắt đầu điều chế ra độc dược và tẩm vào các đầu mũi tên thép.
Hắn có thể hiểu được rằng sinh vật khổng lồ đấy có khả năng lớp da nó rất dày và cứng cáp, mũi tên than gỗ khó mà xuyên qua được.
Ngày tiếp theo, Hạo Thiên lại tiếp tục vào rừng trúc thăm dò, sẵn tiện thu hoạch thêm ít măng và trúc để còn cho Hắc Hắc ăn.
Sau khi thu hoạch xong, Hạo Thiên định trở về nơi trú ẩn thì cái gì cần tới rồi cũng sẽ đến…
Trực giác mách bảo nguy hiểm cận kề, Hạo Thiên không chút suy nghĩ, ngay tức khắc liền quay đầu rời đi, nhưng có câu nói: “Họa từ trên trời rơi xuống, dù muốn tránh cũng tránh không khỏi.”
Một dấu vết y chang dấu vết hôm qua hiện ra trước mặt Hạo Thiên.
Lần này hắn không còn tò mò lại gần mà chuẩn bị chạy thật nhanh về nơi trú ẩn.
[Hiếu kỳ quá sẽ chết!].
[Trong phim thì khi gặp một sự việc nào đó mà còn tò mò đến kiểm tra thì khả năng cao sẽ có chuyện, hôm qua bị hù hết một lần rồi! Không nên ở lại đây lâu… Phải nhanh chóng rời khỏi đây thôi!]
[Đùa nhau à? Vừa định chạy thì… Cái tiếng gì đang phát ra thế!]
Những suy nghĩ của Hạo Thiên hiện lên.
“Khè khè!”
Trước mặt bỗng tối sầm lại, một điểm đen rất to lớn tiến lại, một con trăn khổng lồ chắn ngay phía trước mặt Hạo Thiên.
Hai mắt mở to, miệng há hốc, Hạo Thiên lúc này đang ngỡ ngàng đến mức không thể hiểu được chuyện này có thật là sự thật hay không?
Hệ thống hiện lên các thông tin đầy đủ về sinh vật to lớn phía trước.
"Trăn Titan: Trăn Titanoboa (nghĩa là "trăn khổng lồ") là một chi rắn từng sinh sống khoảng từ năm mươi tám triệu năm trước, trong kỷ Paleocen.
Loài duy nhất đã biết có danh pháp Titanoboa Cerrejonensis, loài rắn to lớn nhất được phát hiện từ trước tới nay.
Dài khoảng mười ba mét cân nặng khoảng 1.135 kilogram và rộng khoảng một mét tại điểm dày nhất trên cơ thể nó.
Sống trong những vùng đầm lầy nhiệt đới rộng lớn ở điều kiện nhiệt độ khoảng ba mươi hai độ C.
Có nhiều đặc điểm giống trăn Anaconda ngày nay...!"
Bình thường thì các loài động vật to lớn sẽ di chuyển chậm chạp như đối với trăn Titan thì nó không hoàn toàn đúng.
Titanoboa là một chuyên gia phục kích, có khả năng tấn công ở tốc độ đáng kinh ngạc khi con mồi không để ý.
Chúng thích săn mồi dưới nước vì những con vật dưới nước thời bấy giờ mới đảm bảo cho chúng một bữa ăn no bụng, ngoài ra việc di chuyển trên cạn cũng dễ làm ảnh hưởng đến nội tạng của chúng.
Theo lý thuyết thì là như vậy, nhưng trên thực tế thì thật sự quá nhanh, tốc độ của nó không thua gì kỹ năng thiên phú của Hạo Thiên đang sở hữu.
Cơ thể trăn Titan cứ như một chiếc xe lu lao đi với tốc độ của xe đua vậy, nó nhắm vào Hạo Thiên mà lao tới, khi con rắn vừa hành động là hắn ngay lập tức bật kỹ năng mà né qua một bên mà bỏ chạy.
"Ối trời! Trên đảo có gấu trúc nguyên thủy đã là quá kinh khủng rồi! Giờ còn lòi ra nguyên con trăn khổng lồ này nữa… Rồi có khi nào trên đảo này còn có cả khủng long rồi các sinh vật cổ đại nữa không vậy?" Sau khi bình tĩnh lại một chút, Hạo Thiên gào thét dữ dội.
Hiện thực?
Hạo Thiên đang nghi ngờ cái cuộc sống mà hắn hiện đang sống có phải là hiện thực hay không?
Không ai giải thích cho hắn cả, nhưng hiện tại, nếu hắn không chạy thì cái mạng này của hắn coi như là chắc chắn một trăm phần trăm là chết.
"Tít --- Trăn Titan tốc độ rất nhanh, hơn nữa sức bền của nó rất trâu bò, muốn chạy thoát được nó là chuyện khó như lên trời vậy! Nhưng cũng không phải không có cách đối phó với nó!"
"Bước đầu tiên khi gặp trăn Titan là không được bỏ chạy mà ngược lại cần chạy thẳng về phía nó."
"Khi mà nó mở miệng thật to thì thực hiện bước thứ hai là nhảy thẳng vào miệng nó.
Trăn Titan là loài ăn mà không cần nhai nên không phải sợ bị cắn chết."
"Sau khi vào bụng trăn Titan thì làm tiếp bước thứ ba là dùng thứ gì đó sắt nhọn như dao găm chẳng hạn để mà tấn công nội tạng của trăn."
"Bước cuối cùng là sao khi trăn Titan chết thì chui ra nếu không người chết là bạn."
Sau khi màn hình hiện ra cách đối phó với trăn Titan của thì Hạo Thiên chỉ còn biết lắc đầu ngao ngán.
"Cái thằng tác giả cuốn sách này là thằng nào thế! Nó vừa chơi đồ vừa viết sách à? Định chơi tôi à!" Hạo Thiên tắt đi màn hình hệ thống, trong lòng thầm chửi thằng viết ra cuốn sách này.
Sách viết cũng có phần đúng nhưng so với thực tế thì đó là biện pháp không chắc ăn sẽ giết được trăn Titan, khả năng chui được vào trong bụng trăn mà không bị gì là rất hiếm, tỉ lệ thành công chỉ vào khoảng năm mươi phần trăm.
Trong các bộ phim truyền hình nổi tiếng thì khi nhân vật chính trở thành con mồi của trăn, rắn khổng lồ thì cách đó rất hữu dụng, nhưng có thật sự là vậy?
Khi trăn, rắn săn mồi thì chúng thường quấn lấy nạn nhân cho đến chết rồi mới nuốt vào, đúng là con trăn này nặng cũng hơn một tấn, nhưng nó dài như cái ống cống chứ không phải là quá to lớn theo chiều ngang.
Hạo Thiên cũng sẽ chẳng thể sống sót nếu chui vào bụng trăn Titan, sự chèn ép, dịch dạ dày và thiếu Oxy cũng là đủ để giết chết hắn, huống hồ là muốn công kích.
Dù cho có khả năng tấn công được thì với kích thước to lớn và cân nặng đấy thì đâm tới bao giờ mới giết được, sau đó chẳng phải sẽ bị mất sức, thiếu Oxy mà chết hay sao?
Tuy có tốc độ kinh người nhưng chỉ sau khoảng một phút, Hạo Thiên đã bỏ xa trăn Titan một khoảng dài.
Dù đã bỏ xa một khoảng cách nhưng cũng chưa chắc chắn là đã chạy thoát khỏi trăn Titan, các loài rắn, trăn đều sở hữu một thị giác cực kém nhưng đổi lại chúng có một khứu giác đỉnh của chóp.
Cái lưỡi nhỏ của trăn là thứ rất quý giá, là công cụ quan trọng để xác định phương hướng cũng như vị trí con mồi.
Khả năng đánh hơi của trăn Titan so với lợn rừng chỉ có hơn chứ không kém, vả lại lúc này trời cũng không có mưa, mùi cơ thể của Hạo Thiên tồn tại trong không khí nhiêu đó đã là quá đủ.
Như mèo vờn chuột, một trăn đuổi theo một người bỏ chạy (như đang chạy trốn cuộc tình nồng cháy của các chị em ‘xinh đẹp’, đáng sợ) làm cho cả khu rừng náo loạn cả lên.
Tiếng chim kêu, lá cây xào xạc, cành cây đổ ngã… Tất cả đều tạo nên một bức tranh hoàn mỹ, cuộc chạy trốn như đang dạo chơi của người thanh niên mạnh mẽ, dám đối đầu với nguy hiểm.
Giờ thì, Hạo Thiên đã có thể chắc chắn khẳng định, lợn rừng bạo loạn là do chạy trốn khỏi trăn Titan.
Hai lần bạo loạn đó cũng thật may mắn khi con trăn không đến chỗ trú ẩn của Hạo Thiên, nếu không thì giờ họ đã chẳng còn cái mạng để hi vọng trở về nữa.
Sử dụng kỹ năng thiên phú quá nhiều, sức lực của Hạo Thiên gần như muốn cạn kiệt, chỉ còn khoảng năm phút nữa, nếu không có biện pháp đối phó chắc chắn hay là trốn được thì coi như xong đời, cả bộ xương cũng chẳng còn (cái nịt cũng chẳng còn huống chi là bộ xương).
Hạo Thiên vốn dĩ cũng chẳng thông minh gì! Tốc độ nhảy số của hắn cũng bình thường, nhờ có hệ thống cả tạo hắn mới miễn cưỡng thông minh hơn tí.
Lúc này hắn cũng khá loạn nên cũng chẳng nghĩ ngợi thêm được gì.
Vẫn là trong phim, lúc nguy hiểm cận kề thì khả năng suy nghĩ của con người tăng lên và thời gian sẽ như ngừng trôi, nhưng với Hạo Thiên lúc này thì chẳng khác nào là hoang tưởng cả.
Thời gian dường như trôi càng nhanh hơn, mới đó mà đã trả qua hai phút thời gian.
Phía trước Hạo Thiên có một cái tảng đá khá to, không biết từ đâu mà có (do tác giả đem vào để cho hắn trốn vào chứ đâu ha ha…), hắn nhanh trí nấp vào phía sau tảng đá, trăn Titan không thấy được hắn nhưng nó vẫn không bỏ cuộc mà liên tục thè lưỡi nhằm đánh hơi vị trí hắn.
[Không thể chạy thêm nữa… Sự bào mòn cơ thể khi sử dụng kỹ năng thiên phú quá lâu! Nếu làm theo hướng dẫn của thì có khả năng sống không? Có nên mạo hiểm mà thử một lần không? Nếu có mũi tên độc cũng vẫn có khả năng không hạ được trăn Titan…] Hạo Thiên vừa thở dốc vừa suy nghĩ…
Suy nghĩ và nghỉ ngơi được chừng nửa phút, trăn Titan cũng đã bò tới, Hạo Thiên lúc này đã quyết định sẽ trốn sau lưng nó, như thế thì khả năng sống sót của hắn mới cao.
Đợi cho trăn Titan bò qua được phần đầu, Hạo Thiên liền nhảy lên trên lưng nó và đâm con dao găm vào ngay cổ nó.
Một tiếng khè đau đớn vang lên, con trăn Titan tức giận, nó liên tục lè lưỡi tìm kiếm, Hạo Thiên ở ngay cổ nó nhưng với kích thước của nó thì chẳng thể tấn công được.
Tuy không tấn công được nhưng nó vẫn có thể hất tung Hạo Thiên xuống, biết được sẽ có chuyện như thế, hắn ngay lập tức tấn công thêm vài nhát rồi sau đó nhảy khỏi người con trăn.
Hạo Thiên lại nấp vào tảng đá thần thánh kia, hắn lúc này đánh liều đi xem vòng quay có thể dựa vào chút may mắn hay không.
Sau khi quay ba lần, lần đầu không trúng gì vì phần thưởng trong vòng quay đã thay đổi, lần hai là một kỹ năng hồi phục thẻ thử ba ngày (thời gian hồi lại sau ba ngày sử dụng, hiệu quả là khôi phục tất cả các vết thương và hồi phục sức lực), lần cuối cùng là trúng cái nịt và bị mất 1.000 điểm tích lũy, hắn chỉ còn 3.400 điểm.
Sau một chút suy nghĩ, hắn chọn quay thêm một lần nữa dù trên bàn quay chỉ còn đúng ba phần thưởng trong sáu ô