Vừa mới thu hoạch xong lúa mạch quả nhiên trời đổ một trận mưa xối xả, Trần thị nói chờ trời tạnh muốn dẫn Hàn Hỉ Nhi đi miếu Thổ Địa thắp hương, trừ Hàn Nhạc Nhi không vui khi mẹ đi ra ngoài không mang nàng ta theo, còn những người khác không có phản ứng gì.
Bình thường Trần thị là rất ít đi ra ngoài, chớ nói chi là đi miếu Thổ Địa thắp hương, Đoan Dương tiết thì cũng đã qua, chuyện này nghĩ thế nào cũng cảm thấy cổ quái, Hàn Đức Bình còn hỏi Lâm thị có biết chuyện gì hay không ?Lâm thị liền đem những gì Quang Quang cùng Hiếu Chính nghe được kể lại, Hàn Đức Bình cũng không có nói thêm gì, dù sao hai muội tử cũng đến tuổi lấy chồng, nếu không có người hỏi thăm sẽ biến thành lão cô nương mất.
Hiếu Chu Hiếu Diên liền thúc giục Hàn Đức Bình đi nói với Ông Hàn về việc phân gia, bọn hắn dự định khi nào trong nhà sắp xếp xong xuôi sẽ lên trấn tìm một công việc làm công, xem có thể kiếm chút tiền hay không.
Hàn Đức Bình thừa dịp Ông Hàn đang ngồi sưởi nắng ở cửa phòng trên mà nhắc lại chuyện hôm trước, Ông Hàn than thở một trận không chịu nói gì.
Hàn Đức Bình thấy bộ dạng cha như vậy liền gấp gáp: "Cha, trước ngày mùa người đồng ý rồi, bây giờ thế nào lại không đáp ứng?"Ông Hàn trầm mặc cả buổi mới nói ý với Hàn Đức Bình: "Lão nhị a, không phải cha không đáp ứng ngươi, ngươi cũng biết điều kiện nhà ta, hai muội tử ngươi còn chưa thành thân, giờ phân gia ngươi cũng không được chia gì lớn, ngươi hài tử nhiều, gánh vác nặng, mọi người cùng nhau sinh hoạt vẫn tốt hơn.
Cha đây là lo lắng cho ngươi, ngươi không hiểu cha khổ tâm như thế nào đâu? Mặc dù nói cha và nương có đôi khi có chút thiên vị, nhưng dù sao ngươi cũng hài tử của cha , cha sao có thể không lo lắng cho ngươi được?"Quang Quang ở dưới cửa nhìn thấy Hàn Đức Bình bị ông Hàn nói vậy thái độ liền mềm xuống liền nheo mắt, Hàn Đức Bình vốn là một người con trung thực hiếu thuận, Ông Hàn biết vậy nên dùng chiêu thân tình này bảo đảm có thể làm cho Hàn Đức Bình mềm lòng.
Quả nhiên, Hàn Đức Bình nghe Ông Hàn dùng mấy lời chân thành nói xong, lập trường trở nên không kiên định "Cha, con biết rõ hài tử của con nhiều, con cũng không có ý định liên lụy đến mấy huynh đệ, chúng con phân ra để sống một mình, không phải vừa vặn giảm bớt gánh nặng cho đại gia đình ta hay sao?"Ông Hàn nghe xong thoải mái cười to "Nói cái gì ngốc nghếch không đâu,người một nhà không nói hai lời, hiện tại chủ yếu là có thể để hai muội tử ngươi thuận lợi xuất giá, cha mới có thể yên lòng.
"Hàn Đức Bình ngồi nghe Ông Hàn lảm nhảm nửa ngày thì không nhắc lại chuyện phân gia nữa.
Quang Quang tức giận xoay người hừ một tiếng, Lâm thị đang thêu thùa thì dừng lại "Thế nào à nha? Con tức giận rồi? Ai chọc giận con rồi?"Quang Quang im lặng rồi nói "Còn không phải cha để ông nội nói dăm ba câu liền bị thuyết phục, nói không phân gia thì không phân gia luôn rồi.
"Mấy người khác đều vô cùng thất vọng, Lâm thị chỉ cúi đầu "Nội con có lẽ thật sự nghĩ người một nhà nên hòa thuận.
Cha con cũng không đành lòng để ông nội con thất vọng, cha con vốn là người có tâm hiếu thuận!""Vậy chúng ta phân gia cũng không cản trở cha hiếu kính ông nội, con xem ông nội ta chính