Ông Hàn cho rằng bọn họ đơn giản chỉ làm chút bánh đậu xanh bánh bột ngô hoặc đại loại là cái bánh ngọt đi bán, những đồ đó thì đa phần các nhà bình thường đều làm được, nên bán sẽ không tốt lắm.
Hàn Đức Bình gật đầu "Vâng, cha, chúng con đi.
"Sau đó cả nhà liền xuất phát, Trần thị ở phía sau cười nhạo "Bột đậu thì có thể làm được cái gì? bánh mì chiên, làm mì sợi ,trên trấn kia khắp nơi đều là những thứ này, cũng không thấy ai phát tài nổi?"Ông Hàn liền răn dạy Trần thị "Bọn nhỏ nó có ý chí muốn kiếm tiền, bà làm mẹ sao chỉ toàn giội nước lạnh! "Càng đi xa, bọn họ càng nghe không rõ cuộc đối thoại giữa Ông Hàn cùng Trần thị.
Đi không bao xa, Hàn hiếu Mẫn liền cõng cái gùi đuổi kịp.
Nhà hắn bây giờ là Dung thị cùng Tống thị và Xuân Hoa phụ trách đi hái quả dại, Hàn Hiếu Mẫn phụ trách bán hàng, hai đường ca của Hàn hiếu mẫn đều đi theo phụ thân thúc thúc làm thợ mộc, chỉ có hắn là ngoại lệ, hắn thuộc kiểu người không thích ngồi yên một chỗ, thích đi đây đi đó.
Từ từ rèn luyện, hiện tại làm buôn bán nhỏ cũng tính là có một nghề rồi.
Một đoàn người cứ như vậy đi tới thị trấn, đến phố Đại Tây tùy tiện tìm một khoảng trống xếp đặt sạp hàng.
Hàn Đức Bình liền đi tiệm tạp hóa mua mười cái chén về, đũa là do huynh đệ Hàn Đức Lộc làm giúp, cũng không cần tiêu xài tiền mua những thứ khác.
Lâm thị có chút lo lắng "Ta chỉ một chút nước, làm sao rửa bát đây?"Quang Quang liền nhìn chung quanh, thấy đằng sau có cửa hàng bán xì dầu, trước cửa là một đại thúc trung niên, nhìn qua có vẻ rất hiền hòa.
Mặt tiền đằng sau có cổng, hẳn là có hậu viện, Quang Quang liền chạy theo đại thúc lấy lòng đủ kiểu, nói hết lời đại thúc mới đồng ý cho bọn hắn vào trong nhà lấy một thùng nước.
Quang Quang liền bảo Hiếu Diên mang nước chuẩn bị ở nhà rót vào trong chậu gỗ, rồi xách theo thùng rỗng đi phía sau của tiệm xì dầu múc một thùng nước giếng đem về.
Giải quyết vấn đề rửa chén xong, Hàn Đức Bình và Lâm thị lại do dự, bởi vì chỉ có người đi đường chứ không có người đến ăn hoặc là tới hỏi việc buôn bán của bọn họ, sát vách hàng bán bánh quẩy bánh bao thì ngược lại khách hàng vào ra không ngừng.
Quang Quang lại sử dụng tuyệt chiêu của nàng, hắng giọng mời chào "Mì lạnh đi, mì lạnh ăn rất ngon, vừa mát mẻ vừa sảng khoái, ba vị khách hàng đến thưởng thức đầu tiên sẽ được miễn phí, tới trước được trước, nhanh chân đến thử mì lạnh đi! "Lâm thị còn oán trách Quang Quang "Tiểu nha đầu này, thế nào còn miễn phí cho người ta ăn chứ?"Quang Quang bật cười, nàng không thể giải thích rõ với Lâm thị đây là chiêu trò marketing thời hiện đại, tóm lại chính là kiểu nắm bắt tâm lí khách hàng đều thích chiếm món lời nhỏ.
Quả nhiên, nói đến miễn phí, lập tức liền có người tới nói muốn thử, mà lại còn rất đông.
Quang Quang cười đắc ý, sau đó chỉ vào một đại thẩm trong đám người nói "Mọi người đến nhiều như vậy chúng tôi cũng không thể miễn phí toàn bộ, nếu không chúng tôi sẽ lỗ vốn mất, nhưng đã nói ba vị đầu tiên miễn phí thì chúng tôi nói được làm được.
Tôi nhìn thấy người thứ nhất nói muốn ăn đúng là vị đại thẩm này, còn có người bên cạnh là đại tỷ tỷ, người cuối cùng được miễn phí chính là ông lão kia.
Nương, người làm cho ba vị đây ba chén mì lạnh.
"Đại thẩm kia vui vẻ ra mặt: "Ai u, tiểu cô nương, ngươi nói không sai, ta chính là người thứ nhất tới.
"Những người khác không có được cơ hội miễn phí, có người có chút bất mãn nói lời cay đắng, có người đứng lại xem , có nhiều người thì đi vây xem Lâm thị lấy mì lạnh ra cắt như thế nào.
Bởi vì đây là kiểu đồ ăn lạ mắt, hình dạng mà sắc mọi người đều chưa thấy qua, đều ở đây phỏng đoán xem vị của nó sẽ ra sao?Sau khi ba vị kia nếm thử mì lạnh đều khen không dứt miệng, Quang Quang còn đối bọn họ chào hàng "Các vị đại thẩm, các tỷ tỷ, cái mì lạnh này vừa mát vừa ngon miệng, còn có thể điều chỉnh thành khẩu vị yêu thích của mỗi người, chúng tôi không chỉ có bán mì lạnh trộn sẵn, mà còn bán cả tấm mì, mọi người có thể mua về nhà tự trộn, cái này người người nhà nhà đều có thể ăn.
"Đại thẩm ăn đầu tiên quả nhiên có chút dao động "Vậy nếu không trộn có thể rẻ hơn một chút không?"Quang Quang liền cười "Đương nhiên có thể, không ăn mì lạnh có sẵn, mọi người mua về tự trộn, chính là bốn văn tiền một tấm, bảy văn tiền