Editor: TieuTieu1912Tô Tuyết Trinh cười đi lại, trực tiếp gọi người: “ Dì Vương, tôi đến kiểm tra phòng một chút.
”“ Ông già này, cứ lúc này lại đi vệ sinh rồi.
”Bà nội Vương Thúy Thúy liên tục gật đầu, vẫn nhường chổ cô ấy và Lã Tử Nguyệt, “ Cô kiểm tra đi.
”Tô Tuyết Trinh nửa ngồi xổm trước giường bệnh, “ Bảo Thành hôm nay ăn cơm ngon chứ?”“ Ăn rồi, ăn nhiều rồi.
”Mã Bảo Thành giơ tay vẽ cho cô biết bản thân đã ăn được bao nhiêu, nhíu mày cười, để lộ lúm đồng tiền trên hai má.
“ Thật giỏi.
”Tô Tuyết Trinh sờ đầu của cậu ấy, giọng nhẹ nhàng: “Dì kiểm tra cơ thể của con một chút được không?”Mã Bảo Thành ngoan ngoãn nằm xuống, rõ ràng đã quen với quy trình kiểm tra, nhìn cảnh này tim của Vương Thúy Thúy lại khó chịu, bà nói, đứa bé nhỏ như vậy, làm sao khổ như vậy.
Tính kiên nhẫn của đứa bé không đủ, Tô Tuyết Trinh phải cần nhanh, dưới sự giúp đỡ của Lã Tử Nguyệt, rất nhanh đã làm xong quy trình, “ Bảo Thành thật lợi hai, một chút cũng không làm loạn.
”Mã Bảo Thành rất thích dì bác sĩ này, sẽ chơi cùng cậu, giọng nói rất nhẹ nhàng, cậu bé có chút không hiểu vì sao người trong nhà khi gặp cô đều rất khó chịu, nhưng trong ý thức cũng cảm thấy giống như mỗi lần gặp dì này đều rất đau.
Kiểm tra xong, Tô Tuyết Trinh nói chuyện một chút với bạn nhỏ rồi mới rời khỏi phòng bệnh, khi trở về văn phòng thì ngoài trời cũng đã mưa lớn, mưa to gió lớn, nóng bức được quét đi, vốn nghĩ là mưa xối xả, ai không biết vẫn không thấy dừng.
Bệnh viện đang thiếu nhân lực, chỉ tiêu năm nay vẫn chưa duyệt xuống, mỗi khoa đều có người trực đêm không thực tế, ca đêm đều là hai người trực đêm trong toàn khoa, mỗi người khoảng chừng một tuần đến một lần, ca đên lần sau của Tô Tuyết Trinh là thứ tư tuần sau.
Gia đình công nhân viên chức không biết nấu ăn như thế nào, bình thường rất bận, chủ yếu là dựa vào nhà ăn đơn vị, cơm tối của Tô Tuyết Trinh ở nhà ăn là ăn bát mì, nóng hổi, một bát xuống bụng, toàn thân sảng khoái, lúc đi ra, mưa to, cô nhìn màn mưa, muốn đi xe đạp