Editor: TulaBachu1316Hứa Thanh Thanh hừ một tiếng, vội vàng cho con ngồi lên ghế rồi kéo ra xa một chút, nói với con gái: “Cay, con không ăn được.
”Ư Bối Ni bĩu bĩu môi.
Sầm Bách mua bữa sáng ở nhà ăn quốc doanh bên cạnh, hôm nay ngoài trứng gà và bánh bao ra, thường ngày là sữa đậu nành thì hôm nay đổi thành sữa bò, cầm trên tay vẫn còn âm ấm, “Giờ em ăn là ăn phần của hai người, phải bổ sung thêm chút dinh dưỡng.
”Tô Tuyết Trinh trong lòng nghĩ cũng khá đúng, cắn từng miếng bánh bao, “Chuyện mang thai, khi nào thì chúng ta nói với cha mẹ?”“Nói sớm quá có phải là không may mắn không?”Sầm Bách ăn rất nhanh, hai miếng đã ăn hết một cái bánh bao, “Anh nghe người ta nói là nói muộn một chút sẽ tốt cho con.
”“Nghe mê tín ở đâu ra vậy?”“Anh đang nghĩ tháng sau hội chùa sẽ để mẹ anh xin bùa bình an cho hai mẹ con.
”Sầm Bách và em trai, em gái đều có một cái, cũng không phải mê tín, thời đại lưu truyền lại, không vì cái gì khác, cầu bình an thôi.
“Vậy thì để sau khi siêu âm thấy phôi thai, tim thai rồi nói sau.
”Tuần này việc ở bệnh viện khá nhiều, nếu biết sớm quá thì khó tránh người lớn trong nhà sẽ làm om sòm lên, Tô Tuyết Trinh suy nghĩ một hồi, “Đến lúc đó không biết sẽ kích động đến mức như thế nào.
”“Cái khác không nói, mẹ anh chắc chắn sẽ rất khoa trương, nói không chừng còn bỏ lại tiểu Mai và cha anh để qua chăm sóc em.
”Sầm Bách rất nhanh đã ăn hết bốn cái bánh bao, bắt đầu bóc trứng gà, nghĩ đến trong quá trình bản thân lớn lên mẹ anh Lâu Quế Lan bình thường cưng chiều con như thế nào, càng thêm chắc chắn phỏng đoán của bản thân.
Tô Tuyết Trinh đón lấy trứng gà đã bóc, có thể do mang thai nên suy nghĩ mẫn cảm, cô đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, “Con sinh ra rồi, nếu biết được khả năng nấu nướng của chúng ta tệ như vậy, ngày nào cũng phải ăn đồ của nhà ăn, liệu có hối hận vì đã đến nhà chúng ta không.
”Sầm Bách đang uống sữa đậu nành liền dừng lại, li3m li3m môi, đương nhiên cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề này, nhìn gian bếp sáng sủa sử dụng chưa được vài lần của họ, cảm thấy lo lắng, nhưng rất nhanh lấy lại trạng thái lạc quan.
“Không sao, con