*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tui nghĩ cuối cùng tui cũng hiểu được cái gì gọi là lăn giường, vì bản cương thi vừa mới…. lăn vách tường một lát. Khi phục hồi lại tinh thần tui đã đẩy Kiều Yến đang thở hổn hển vào chỗ cầu thang thoát hiểm trên sân thượng.
Tay phải Kiều Yến thoải mái luồn vào cái áo tròng đầu bẩn thỉu của tui, chạm đến làn da bóng loáng, bỗng giống như sực tỉnh, rụt tay về: “Hách Hách… từ từ…”
Tui khó hiểu ngẩng đầu, Kiều Yến ấp úng hồi lâu mới mặt đỏ tới mang tai nói ra câu: “Còn chưa… kết hôn…”
Vậy kết liền, kết luôn, kết ngay lập tức.
Tui giống như bị nghiện cúi người hôn nhóc.
Lưỡi hai người cuốn lấy nhau, Kiều Yến ưm một tiếng, khoảnh khắc đó tất cả lý trí còn sót lại mất hết,
nhóc bỗng xoay người đè tui xuống, giống như trả thù, dùng nụ hơn càng sâu, càng nóng bỏng hơn đáp lại.
Nụ hôn của Kiều Yến rất sâu, từ khoang miệng đến tận yết hầu, mang theo khí phách và sự bá đạo, ban đầu có chút vụn về, đến giờ mới chỉ qua vài phút cũng đã khiến cho “người” không cần hô hấp như bản cương thi cũng có cảm giác hít thở không thông.
Sau đó, tay phải nhóc tiến vào nội y của tui, mò về phía…. Cục u no đủ.
…. Quả nhiên vẫn nên cắt nó đi, nó cản ở giữa hai người có vẻ không ổn lắm.
Tui vừa định đề nghị không bằng chọn luôn hôm nay,