*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Đã sang tháng Chín, sắp đến Tết Trùng Dương, Thẩm Vân An dần rầu rĩ vì không thể không về Tây Bắc sau Tết,
huynh muội hai3 người sẽ phải xa nhau.
“A huynh, muội sẽ thường xuyên viết thư cho huynh.” Thẩm Hi Hòa cười an ủi. Nàng cũng kh1ông nỡ, nhưng
không nên đặt nặng sự biệt ly trong cõi đời này.
“UU.”
Thẩm Vân An nhìn muội muội đang đứn9g trước mặt mình, muội muội xinh đẹp biết bao, gương mặt trước kia vốn
trắng bệch nay đã hồng hào, đôi môi tái nhợt ngày3 nào giờ dần thắm sắc dù không son phấn, nàng đang ngày một
khỏe mạnh hơn, hắn nên vui mừng mới phải.
“U U, a hu8ynh nghĩ vẫn nên phải người điều tra các trại chăn nuôi ngựa, chắc chắn sổ ngựa thiếu hụt không bị bán
trộm mà là bị tham ô vì mục đích khác.” Thẩm Vân An không yên tâm để Thẩm Hi Hòa ở lại trong Kinh một mình
nên muốn thu xếp ổn thỏa mọi chuyện.
Kẻ chủ mưu có thể thao túng nhiều địa phương như vậy, nói không chừng chỉ cần điều tra dọc theo đường dây này
là sẽ tìm được nơi đội quân bí mật của bệ hạ đang trú đóng, tiện thể thăm dò quy mô của đội quân này để sớm có
phương án phòng bị.
“Á huynh, dĩ nhiên bệ hạ sẽ cực kỳ thận trọng trong việc này, dạo trước việc bí mật chế tạo vũ khí bị vỡ lở dính
dáng đến chúng ta, hẳn bệ hạ đang nghi ngờ, nếu lại để ông ta biết chúng ta còn dây vào những việc khác, chỉ e ông
ta sẽ làm khó dễ.”
Thẩm Hi Hòa khuyên: “Chúng ta vẫn chưa biết trong tay bệ hạ có bao nhiêu quân, vả lại việc này đã có Thái tử điện
hạ lo rồi, chúng ta cứ thử tin hẳn một lần đi.”
Thái tử điện hạ sắp làm lễ đội mũ, nàng cũng gần cập kê, nếu không có gì ngoài ý muốn, chắc chắn Hữu Ninh để sẽ
quyết định hôn sự của hắn sau lễ đội mũ, và nàng cũng vậy.
Thẩm Hi Hòa suy nghĩ rất lâu, cuối cùng quyết tâm cho Tiêu Hoa Ung một cơ hội, qua việc lần này nàng sẽ quyết
định xem có nên kết thành phu thê với hắn hay không.
“UU, muội nên biết rằng hắn mà giải quyết việc này thành công thì người ta sẽ kiêng dè mưu mô của hắn, sự bạc
tình bạc nghĩa đối với phụ hoàng của hắn.” Thẩm Vân An chau mày, “Còn nếu thất bại, một là hắn thông đồng với
bệ hạ, hai là không biết tự lượng sức mình.”
Đây đúng là thành không được, bại không xong mà.
“A huynh, muội đã quan sát một thời gian rồi, Thái tử điện hạ không giống người tàn nhẫn vô tình, khúc mắc giữa
hắn và bệ hạ hắn không phải nhỏ, còn mưu mô ấy à, thà vậy còn hơn là ngốc nghếch.” Thẩm Hi Hòa nói, “Chúng ta
biết tìm đâu ra một người hoàn toàn vừa ý mình đây?”
Thẩm Hi Hòa đã quan sát các hoàng tử được một thời gian, trừ những người đã có chính thể hoặc có người trong
lòng thì chỉ còn vỏn vẹn chừng ấy, Thái tử điện hạ đã là lựa chọn tốt nhất rồi.
“UU, muội không suy xét đến Liệt vương thật à?” Thẩm Vân An thấp giọng hỏi.
Hôm qua, hắn đã gặp Tín vương Tiêu Trường Khanh, Tín vương đến tìm hắn để thay Liệt vương cầu hôn. “Thế tử,
tuy Tiểu Cửu hơi nóng nảy và kiêu ngạo, nhưng lại là người kiên định. Nó có tình cảm với quận chúa nên tiểu
vương mới mặt dày tìm thể tử cầu hôn, Tiểu Cửu là đệ đệ ruột thịt duy nhất của tiểu vương, về phần Tây Bắc, thể
tử và vương gia muốn thể nào, tiểu vương đều có thể dốc sức chu toàn.”
Tiêu Trường Khanh hết sức chân thành: “Nếu thế tử và vương gia đồng ý gả, tiểu vương chắc chắn sẽ trông chừng
Tiểu Cửu, đảm bảo không có thiếp thất. Sau này dù có chuyện gì, người làm ca ca như tiểu vương dĩ nhiên sẽ đứng
ra đối phó, nếu đại sự thành công, vinh hoa phú quý không thể thiếu phần Tiểu Cửu.”
Thẩm Vân An động lòng, ngay từ đầu cha con hai người họ đã xem trọng Liệt vương. Tín vương và Liệt vương anh
em như thể tay chân, nếu Tín vương đăng cơ, Liệt vương sẽ được tự do tự tại, đợi đến khi hết thảy mọi chuyện kết
thúc, Thẩm gia yên tâm bàn giao lại Tây Bắc, Tân để sẽ không còn kiêng kỵ bọn họ.
Bọn họ có thể buông bỏ gánh nặng, cả nhà sống yên vui bên nhau, nhất là Tiêu Trường Doanh đã hứa không