Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Không thể trách Bộ Sơ Lâm thần hồn nát thần tính, quả thật là phủ Hà Nam có vấn đề, từ thử sử đến huyện lệnh
đều không bình thường, nàng ta đi đến đâ3u cũng bị vô số người theo dõi. Bộ Sơ Lâm nghĩ tảng đá họ Thối bảo
rằng mình đi sẽ ít bị người ta để ý hơn đúng là chuyện vớ vẩn, dù rằng nàng ta nh1ận mật chỉ nhưng vẫn bị lộ.
Bộ Sơ Lâm không biết rằng mình quả thật chỉ là chiêu nghi binh, Hữu Ninh để cố tình để nàng ta nhận mật chỉ
nhưn9g lại để tin tức rò rỉ ra ngoài, để đối phương theo dõi Bộ Sơ Lâm gắt gao, mặt khác hạ lệnh cho Tủ Y sử điều
tra vụ án này.
Đây mới là kế sá3ch hoàn chỉnh của Thôi Tấn Bách, đương nhiên Hữu Ninh để sẽ không nói rõ với hắn rằng mình
muốn ra tay với Bộ Sơ Lâm, mà chỉ bóng gió cho hắn biết, 8để xem hắn phản ứng ra sao mà thôi, thành ra Thôi Tần
Bách hoàn toàn không biết Hữu Ninh để sẽ ra tay thể nào.
Không biết cũng không quan trọng, quanh đi quẩn lại cũng chừng ấy chiếu, phải người truy sát hoặc kích động
xung đột để thủ phạm trong phủ Hà Nam ra tay với Bộ Sơ Lâm. Thôi Tấn Bách nghiêng về khả năng thứ hai hơn.
Hữu Ninh để muốn Tú Y sử tìm được chứng cứ, sau đó để bè lũ thủ phạm tại phủ Hà Nam hiểu lầm rằng chứng cứ
nằm trong tay Bộ Sơ Lâm, di dời lực chú ý, trong lúc bọn họ truy sát Bộ Sơ Lâm, Tủ Y sứ có thể âm thầm quay về
mà không bị người ghé mắt, dâng chứng cứ lên cho Hữu Ninh để.
Đến lúc ấy, Bộ Sơ Lâm được xem như hi sinh vì việc nước, chỉ cần thanh trùng đám ác nhân ở phủ Hà Nam là có
thể ăn nói với Bộ Thác Hải rồi.
Một mũi tên trúng mấy con chim, cớ sao Hữu Ninh để không làm cơ chứ?
“Thế tử, thư này do Đông cung gửi tới.” Kim Sơn nói, “Thuộc hạ thấy có lệnh bài của Đông cung, vả lại ngoài thể tử
và quận chúa ra, đầu còn ai biết quận chúa muốn giúp thế tổ chứ? Dù là Thái tử điện hạ đi nữa, nếu không được
quận chúa tiết lộ chỉ e cũng không dám kết luận chắc chắn.”
Nghe vậy, Bộ Sơ Lâm mới yên tâm, hào hứng lấy giấy bút hồi âm, còn gói ghém mấy món đồ thú vị mua được gửi
cho Thẩm Hi Hòa.
Nhưng khi gửi đến địa điểm trong thư nhắc đến, quà cáp đều bị trả về, chỉ để lại thư.
“Sao quà của ta lại bị trả về?” Bộ Sơ Lâm chau mày. “Bọn họ nói chỉ đưa thư.” Kim Sơn đáp. “Nhưng ta đã viết
trong thư rằng có gửi quà cho quận chúa rồi!” Bộ Sơ Lâm tức tối.
“Bọn họ nói sẽ giải thích giúp thể tử” Kim Sơn bó tay.
“Thế tử, thuộc hạ ngờ rằng…” Kim Sơn nói ra nỗi ngờ vực của mình, Thái tử điện hạ đã sớm biết ngài là..”
Bằng không, sao Thái tử điện hạ có thể dễ dàng tha thứ cho việc thể tử suốt ngày chạy tới quận chúa phủ, còn giúp
hai người họ thư từ qua lại cơ chứ.
Bộ Sơ Lâm: “III”
Nàng ta giật mình lùi lại hai bước, tự hỏi mình luôn giấu giếm rất kỹ, trừ Thẩm Hi Hòa được ông trời ban cho khứu
giác siêu nhạy ra, xưa nay chưa có ai nghi ngờ thân phận của nàng ta. Tiêu Hoa Ung biết chuyện này hẳn không
phải do Thẩm Hi Hòa nói, mà là Tiêu Hoa Ung tự điều tra được!
Thôi xong, cái thóp lớn nhất của nàng ta đã bị Tiêu Hoa Ung nắm được rồi.
“Thế tử đừng sợ, Thái tử điện hạ biết chuyện mà không vạch trần, cũng không tìm thể tử đổi chất hoặc là ra tay với
Thục Nam, có lẽ không có ý gây bất lợi cho thể tử đầu.” Kim Sơn an ủi, “Vả lại, hiện nay Thái tử điện hạ coi trọng
quận chúa, biết thể tử và quận chúa thân nhau ắt sẽ không khó dễ thể tử.”
“Ngươi làm như ta không có đầu óc hả? Đương nhiên ta biết chứ.” Bộ Sơ Lâm hậm hực, “Ta bực mình là vì hắn đã
biết thân phận của ta rồi thì sau này sao ta dám cứng rắn trước mặt hắn?”
Kim Son: “…”
Thứ lỗi cho hắn nói thẳng, dù Thái tử điện hạ không nắm thóp được thể tử thì thể tử đối đầu với Thái tử điện hạ
cũng không có phần thắng.
Thẩm Hi Hòa nhận được thu hồi âm