Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
“Nói vậy, Thái tử điện hạ đã làm chuyện thừa thãi rồi.” Bộ Sơ Lâm nhe răng cười.
Thẩm Hi Hòa lườm nàng ta: “Để mai vào cung ta sẽ chuyển3 lời giùm ngươi.”
Nụ cười của Bộ Sơ Lâm lập tức cứng đời“…”
Nhìn Bộ Sơ Lâm biển sắc, Thẩm Hi Hòa không nhịn được cười: “Ngươi 1đến tìm ta chỉ để tán gẫu à?”
“Ta nghe nói đầu xuân Thái hậu sẽ tổ chức một buổi tiệc ngày xuân, trong cung tiết lộ mục đích của buổi tiệc9 này
là tuyến phi cho các thân vương.” Bộ Sơ Lâm phấn khởi, “Không biết có phải vì nguyên nhân này mà Ngũ công
chúa không còn dây dưa với ta nữa k3hông, làm ta lo lắng mất mấy ngày trước khi về Kinh.”
“Nàng ta không dây dưa với người vì không có ta ở đây.” Thẩm Hi Hòa hờ hững nói, “8Đợi đến mai ta vào cung,
chắc chắn nàng ta sẽ ngựa quen đường cũ.” Bộ Sơ Lâm: “???”
“Vì sao không có mặt muội thì nàng ta sẽ không dây dưa với ta?” Bộ Sơ Lâm thắc mắc, sực nghĩ đến điều gì, nàng
ta cười mờ ám, “Hay là nàng ta hiểu lầm muội thích ta, sợ ta bị muội hút hồn?”
Thẩm Hi Hòa nhìn Bộ Sơ Lâm như nhìn kẻ ngốc: “Nàng ta sợ bị ta giết, xem ngươi như bùa giữ mạng mà thôi.”
Bộ Sơ Lâm: “I“.
Bộ Sơ Lâm ngạc nhiên trong giây lát rồi hỏi: “Sao muội lại muốn giết nàng ta?”
“Sở dĩ Trường Lăng công chúa muốn nhắm vào ta là do nàng ta châm ngòi.” Thẩm Hi Hòa gảy nhẹ phiến lá xanh
biếc trước mặt, bình thản lên tiếng.
“Nàng ta là người châm ngòi thổi gió à? Vì sao chứ?” Bộ Sơ Lâm nghĩ mãi không hiểu, Dương Lăng công chúa
muốn khích Trường Lăng công chúa xích mích với Thẩm Hi Hòa làm gì.
“Ta không biết, có lẽ có người sai sử hoặc bị ai uy hiếp.” Thẩm Hi Hòa nhìn về phía trước, gió nhẹ mơn man mái tóc
nàng, khiến gương mặt nàng thêm phần quyến rũ, “Vì muốn dẫn du kẻ đứng sau lưng nàng ta nên ta mới để nàng
ta được sống đến giờ. Nàng ta cũng thông minh đấy, biết bám lấy người để giữ mạng.”
Thẩm Hi Hòa liếc Bộ Sơ Lâm: “Nàng ta chỉ xem ngươi là bùa giữ mạng thôi.”
Bộ Sơ Lâm: “..”
Nàng ta cứ ngỡ mình có sức hấp dẫn vô biên, thì ra sự thật lại là như thế, nghĩ mà khó chịu.
Dương Lăng công chúa bám riết lấy Bộ Sơ Lâm như thế làm Thẩm Hi Hòa không tiện ra tay, bằng không người đầu
tiên bị hoài nghi chính là Bộ Sơ Lâm, kể ra Ngũ công chúa cũng khá thông minh.
Bộ Sơ Lâm chỉ buồn bực trong nháy mắt, sau đó hớn hở nói: “Thì ra đến Ngũ công chúa cũng biết muội để ý đến ta,
có thể vì ta mà tha mạng cho nàng ta.”
Thẩm Hi Hòa cười thật khẽ: “Ngũ công chúa xứng đối với ngươi lắm đấy.”
“Ý muội là sao?” Bộ Sơ Lâm biết Thẩm Hi Hòa đang chế nhạo mình.
“Đều là những kẻ ngu ngốc không ai bằng.” Thẩm Hi Hòa nói rồi quay lưng bỏ đi. Nàng tạm thời tha mạng cho
Ngũ công chúa chỉ vì muốn dẫn dụ kẻ đứng sau lưng nàng ta, một khi nàng đã muốn thì nàng ta có bám lấy ai
cũng vô ích.
Thẩm Hi Hòa có rất nhiều cách để không liên lụy đến Bộ Sơ Lâm, chỉ có mình Ngũ công chúa và Bộ Sơ Lâm mới
cho rằng cách này hữu dụng.
Nàng sắp làm lễ cập kê, phụ thân lại chuẩn bị vào Kinh, vì không muốn có tang sự xảy ra cùng lúc với việc vui của
mình nên mới tạm tha cho Ngũ công chúa.
Nếu phát hiện chuyện này sớm hơn vài tháng, sao nàng có thể tha cho Ngũ công chúa sau những gì nàng ta đã làm
với mình cơ chứ, chẳng lẽ nàng ta tưởng nàng nhất định phải tìm được kẻ chủ mưu sao? Xưa nay nàng không thích
kiên nhẫn với kẻ địch, chỉ thích đánh nhanh thắng nhanh, có thể cho Ngũ công chúa một hai cơ hội đã là nhiều lắm
rồi.
Hôm sau, Thẩm Hi Hòa vào cung để tạ ơn Hữu Ninh để tiện thể ghé thăm Thái tử điện hạ, dẫn Tùy A Hỉ về phủ.
Kinh thành nằm ở phương Bắc, mùa Đông đến sớm, nghe nói mấy ngày trước đã có tuyết đầu mùa, gió bấc rít gào,
Đông cũng không còn sắc lá vàng ngày thu nữa, thay vào đó là những đóa hoa mai đỏ thắm rung rinh trong gió rét,
hương mai thoang thoảng, tô điểm cho cảnh sắc ngày đông.
Hôm nay Tiêu Hoa Ung mặc áo cổ bẻ màu xanh lam thêu hoa văn lá bạch quả hình rẻ quạt bằng chỉ kim tuyến hết
sức