Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
“Điện hạ, Kinh thành tuy gần Lạc Dương nhưng mới qua ba ngày điện hạ đã hồi âm cho quận chúa thế này, người thông minh như nàng ấy ắt sẽ3 đoán được chúng ta có phương thức liên lạc đặc thù.” Lá thư còn chưa gấp lại, Thiên Viên liếc qua, mí mắt giàn giật.
Hắn có cả1m giác mỗi lần gặp phải chuyện gì liên quan đến quận chúa, điện hạ cẩn thận chu đáo nhà mình lại thành ra… mờ mắt vì sắc đẹp?
Tiêu Hoa Ung liếc Thiên Viên, sau đó cúi đầu nhìn chăm chú vào quân cờ đen bóng dưới ánh trăng trong tay mình, vẻ mặt còn dịu dàng hơn3 cả ánh trăng: “Về sau, nàng sẽ biết được nhiều điều về ta hơn nữa.”Tiêu Hoa Ung không thể không thừa nhận ban đầu hắn chỉ tò 8mò về Thẩm Hi Hòa, nhưng về sau càng tiếp xúc nhiều hắn càng thấy thú vị, lần nào nàng cũng có thể đem lại những niềm vui bất ngờ cho hắn, càng ngày càng hấp dẫn hắn.
Hắn đã đến tuổi bàn chuyện cưới gả, thành hôn là chuyện tự nhiên, sự xuất hiện của Thẩm Hi Hòa khiến hắn không muốn để mặc cho phụ hoàng thao túng hôn sự của bản thân.Thư viết rằng hắn đang ở Kinh thành, vậy Hoa Phú Hải làm thế nào ngồi ở Kinh thành mà lại nhận được thư gửi đi Lạc Dương?
Truyền tin khẩn cấp tám trăm dặm cũng không thể làm được điều đó! “Quả nhiên, hắn thuộc giới quyền quý Kinh thành.” Lá thư này tiết lộ với Thẩm Hi Hòa quá nhiều tin tức về hắn.Hắn cảm nhận được mình thích nàng, nhưng cảm xúc này sâu đậm đến đâu, bọn họ có thể đi được bao xa thì còn phải tiếp tục quan sát.
Thẩm Hi Hòa nhận được tin tức về cái chết của Tiểu thị và thư hồi âm của Hoa Phú Hải cùng một lúc, tin tức là nằm trong dự đoán, nhưng thư hồi âm lại làm nàng kinh ngạc: “Lạc Dương cách kinh thành hơn tám trăm dặm, ta chỉ mới truyền tin đến Lạc Dương chiều hôm kia, nhanh nhất cũng phải đêm qua hắn mới nhận được thư..”Xe ngựa tiếp tục đi về phía trước, đến một trang viên đẹp đẽ xây trong núi, đây là trang viên của Thẩm Hi Hòa, nàng mới đến nơi, còn chưa kịp ngồi xuống thì Hoa Phú Hải đã đến.
Không giống như lối ăn mặc vàng ngọc lóng lánh lần trước, lần này hắn mặc y phục màu tím sậm lộng lẫy, đeo trang sức nam hồng ngọc, lam ngọc đầy mình, nhiều đến mức Thẩm Hi Hòa đếm không xuể, chẳng khác gì một kho báu di động, làm người ta nhìn mà chói cả mắt.“Hoa đào y này, ta muốn nhờ Hoa đào y giúp một việc.” Thẩm Hi Hòa không vạch trần hắn, chỉ nghiêm nghị lên tiếng.
“Xin quận chúa cứ nói.” Lần này, Thẩm Hi Hòa không giấu giếm thân phận khi gửi thưThiên Viên thấy vậy thì trố cả mắt, lòng chợt sầu, từ ngày gặp quận chúa, điện hạ như biến thành người khác! Lúc xe ngựa của Thẩm Hi Hòa ra khỏi thành, cổng thành tra xét rất chặt chẽ, bách tính trong Kinh đều nhận thấy được, dường như kinh thành đã bị mây mù bao phủ chỉ sau một đêm, khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt vô cùng.
Xe ngựa đi đến ngoại ô, Thẩm Hi Hòa thả Ngọc Tiểu Điệp xuống, đưa cho nàng ta một bọc quần áo: “Trong này có văn điệp mới cùng với một ít lộ phí, từ đây trở đi, cô sẽ có một cuộc sống mới.”Tim Tiêu Hoa Ung lại đập thình thịch, chưa bao giờ mất kiểm soát đến vậy, may mà hắn vẫn chưa quên thân phận hiện tại của mình, bèn ra vẻ trầm ngâm một lát rồi nói: “Quận chúa muốn trao đổi với ta thể nào?”
“Ta sẽ trao cho huynh quyền giao thương ở Tây Bắc” Thẩm Hi Hòa nói nhẹ như không.“Hoa đào y quen biết rộng, có bằng hữu khắp bốn bể, ta muốn nhờ Hoa đào y tìm người tài giúp ta nghe ngóng về Thiên Sơn tuyết liên tuyệt phẩm.” Thẩm Hi Hòa đi thẳng vào đề.
Tiêu Hoa Ung sửng sốt, hiếm khi có lúc ngạc nhiên thể này, trái tim như lỡ nhịp trong khoảnh khắc, có điều cảm xúc này chỉ thoáng qua trong chớp mắt, hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh: “Cho phép ta lầm miệng hỏi một chút, quận chúa cần tìm Thiên Sơn tuyết liên là vì Đông cung Thái tử hay sao?”Thể là nàng cầm bút viết địa điểm, vỏn vẹn năm chữ, sau đó đưa cho Hồng Ngọc, bảo nàng ta giao cho người đưa tin.
“Quận chúa, có cần phải người theo dõi người đưa tin không ạ?” Đây có lẽ là cơ hội tốt để tìm hiểu thân phận Hoa Phú Hải.Trong thư viết rằng nơi gặp mặt sẽ do Thẩm Hi Hòa chọn, nàng chỉ cần viết thư hồi âm đưa cho người đưa tin là được.
“Hoa Phú Hải