Tác giả: Minh Dạ
Vào một buổi sáng đẹp trời nọ, thằng Nam hỏi thằng Nguyên: "Ê Nguyên, mày đã phanh xe đạp bao giờ chưa?"
Thằng Nguyên vẻ mặt ngu ngơ, một tay đưa ra đằng sau gãi gãi đầu: "Phanh xe đạp á? Đứa nào đi xe đạp mà chẳng phanh xe đạp rồi?"
Thằng Nam thấy nó mãi không trả lời đúng trọng tâm, đạp cho nó một cái: "Thế rốt cuộc là mày đã phanh xe đạp bao giờ chưa?"
Thằng Nguyên tuy không biết mục đích của thằng Nam là gì, tùy tiện nói: "Đã phanh rồi!"
Thằng Nam vẻ mặt kinh ngạc, thêm vào đó là vài phần hớn hở: "Cảm giác thế nào?"
Thằng Nguyên: "Cái gì mà cảm giác thế nào? Có mỗi phanh xe đạp thôi mà mày làm như chưa bao giờ gặp qua vậy!"
Thằng Nam: "Ô, thế mày không biết phanh xe đạp là gì à?"
"Là gì?" Thằng Nguyên đáp qua loa một tiếng, trong đầu thầm nghĩ có phanh xe đạp thôi mà, còn có thể là gì được nữa.
Thằng Nam lại tiếp tục nói: "Lúc phanh xe đạp thì nó phát ra tiếng gì?"
"Phanh xe đạp thì ra tiếng "kít" chứ, ôi vãi, kít..., kiss (hôn) á!" Thằng Nguyên vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, liếc sang nhìn thằng Nam, thấy mặt nó như đang hỏi rằng: Mày phanh xe đạp rồi à!
Nhìn cái vẻ mặt kia, thằng Nguyên vội lấy lý do là đi làm bài sau đó chạy mất.
Đùa gì chứ! Không chạy có mà nó đuổi tận cùng bắt mình phải trả lời cho xong à?
Thấy thằng Nguyên như vậy, thằng Nam nhàm chán nhìn sang đứa bạn đang ngủ ở bên cạnh, lay lay vài cái gọi nó tỉnh, rồi hỏi: "Này, mày đã bao giờ phanh xe đạp chưa?"
Thằng kia mới ngủ dậy, vẻ mặt mờ mịt, chưa kịp suy nghĩ gì đã nói: "Rồi."
Thằng Nguyên biểu cảm như ông cụ non của thằng Nguyên, vỗ vai thằng bạn, nói: "Tuổi trẻ!"
Thằng kia chẳng hiểu sao được thằng Nam vỗ vỗ vai, vẻ mặt mộng bức: Tôi là ai, tôi đang ở đâu.
Tôi ở bên cạnh nhìn hết tất cả, thấy hành động của nó, thầm mắng trong đầu: Trẻ trâu.
...
"Reng, reng, reng!" Tiếng chuông của sự giải thoát vang lên, tôi vươn cái vai một chút, cất sách vở vào cặp, chuẩn bị rời khỏi cái vị trí mà bị thầy cô ghim này.
Đúng là khiếp thật, tôi mà ngồi đây thêm một thời gian nữa là thành ông sư lạnh lùng thật luôn.
Đang định đứng dậy thì tự dưng thằng Nam chẳng biết chui từ đâu ra vỗ vào lưng tôi một cái rõ đau.
Tôi bực mình đấm trả nó một cái: "Con mẹ mày, bị dở hơi à?"
Thằng Nam: "Có mày bị dở hơi ý, mày đọc confession mới của trường chưa? Hình như là đứa trong lớp mình thì phải!"
"Hả? Cái gì cơ?" Cái gì mà lại khiến thăng này bị động kinh nặng thế nhỉ?
Tôi tò mò tự hỏi, sau đó cái sự tò mò ấy nó chiếm hết toàn bộ tâm trí tôi, cái tay tôi không còn nghe theo mệnh lệnh của tôi nữa mà tự lấy điện thoại ra xem.
Và đờ mờ mờ, vãi thật! Đập vào mắt tôi là con