Tác giả: Minh Dạ
Mùa hè, mùa của sự nóng bức, là cái mùa đặc sản của tóc bết.
Đây là một điều xấu, vì thế cho nên anh em chúng tôi đã quyết định tổ chức một cuộc hội nghị để giải cứu tóc bết.
Cuộc hội nghị này diễn ra tại hội trường Message, thuộc tổ chức "Năm trăm anh em siêu nhân Gao".
Nhìn thì có vẻ hay đấy, nhưng lại chẳng có mấy đứa tham gia.
Chúng nó cứ lấy cớ này nọ để trốn.
Đừng tưởng tôi không biết cái gì, thực ra tôi biết hết đấy!
Phong Nguyên tôi đây là một thiên tài trời sinh! Hừ, một lũ phàm nhân ngu xuẩn, các ngươi tưởng mấy cái cớ cỏn con ấy có thể lừa được thiên tài là ta đây ư! Đúng là thiếu hiểu biết!
Thôi được rồi, dù sao ta biết các ngươi khác ta, nên lần này ta sẽ khiến cho các ngươi mở mang tầm vóc, à nhầm, tầm mắt!
Âm thanh "ting ting" vang lên, báo hiệu cuộc họp bắt đầu.
Mở màn hội nghị là lời giới thiệu đầy trân trọng và xúc tích của thằng A.
[A đã gia nhập hội độc thân: Kính chào các vị đại biểu, các vị khách quý đã về dự hội nghị ngày hôm nay!]
[A đã gia nhập hội độc thân: Kìa anh em, vỗ tay vài cái đi, cho tao đỡ quê.]
Mày nói thế thì càng quê hơn đấy!
Tôi thầm nghĩ trong đầu, tặng cho thằng A vài câu khinh bỉ.
Nhìn cái tên của nó tôi lại nhớ đến vụ việc nó bị mất mười cái nick Facebook.
Mà điểm chung của những lần bị mất nick đều đặt tên liên quan đến cơm chó với bạn gái.
Tôi chắc chắn một điều, đó là do nghiệp quật hết cả.
Một cái thằng chưa có bạn gái, độc thân từ trong trứng, ế ẩm tám đời bảy kiếp lại chuyên đi đặt những tên chứng tỏ bản thân mình là hoa có chủ.
Xời, người như nó ế là xứng đáng!
Còn tôi thì chỉ độc thân sương sương mười sáu năm cuộc đời chứ có nhiều đâu! Nếu tương lai mà không kiếm được em nào thì chứng tỏ con tim đã chọn theo chủ nghĩa độc thân, chứ tuyệt đối không phải là do tôi ế!
[Nhà Nam đã hết muối: Tao vỗ tay cho mày rồi đấy! Mày không nhìn thấy lại còn trách tao!]
Bố thằng dở hơi! Thằng A làm sao mà nhìn xuyên thấu qua màn hình được, đương nhiên là không thấy mày vỗ tay rồi!
Mà sao ai cũng đổi tên mới thế nhỉ? Có mỗi mình tôi là chung thủy với cái tên cũ.
Quả không hổ là mình, quá tuyệt vời! Làm gì cũng trọng tình trọng nghĩa như vậy, thật là đáng khâm phục!
Ủa? Từ từ! Sao nhà thằng Nam lại hết muối nhỉ? Hết rồi sao không đi mua? À, cái này không phải trọng điểm.
Bảo sao gần đây nó nhạt thế, thì ra là do nhà hết muối!
Mà nó cũng ngu thật, chẳng phải hết muối rồi thì còn chai nước mắm Nam Ngư thượng hạng, chất lượng cao được bà con tin dùng đó ư? Thế mà cũng không biết đường lấy ra mà dùng!
[Chuyên Văn bị trĩ: Bây giờ vào vấn đề chính.]
[Đang ăn cơm bỗng thấy mình thật đẹp trai: Đúng rồi, đang nói về cái gì mà đi xuồng tóc ấy nhỉ?]
[Cao nhân đã tu tiên đắc đạo thành công: Chuyện là anh em bọn tao hẹn nhau ra tiệm làm tóc.
Tao đang tìm kiểu tóc nào phù hợp với gương mặt "hoa nhường nguyệt thẹn" của tao đây...]
Cái thằng "Chuyên Văn bị trĩ" là thằng C, do cái hôm kiểm tra dùng điện thoại trong giờ,