Tác giả: Minh Dạ
Tiếng thở dài nặng nề của lão hoàng đế vang lên trong căn phòng rộng lớn.
Bấy lâu nay tâm trạng của ông không được tốt, lúc nào cũng trong trạng thái âu lo.
Hoàng tử đã lớn tuổi mà vẫn chưa cưới vợ, người làm cha như ông sốt ruột đến mức đang ngủ cũng phải tỉnh lại.
Vậy mà thằng con bất hiếu kia chẳng thèm để ý một chút nào!
Lão hoàng đế ngồi dậy, cầm lấy chiếc khăn trong tay người hầu thân cận, hắt hơi vài cái, rồi ném chiếc khăn vào thùng rác.
Ánh mắt ông sắc bén, ra lệnh cho đám người hầu: "Gọi hoàng tử vào đây, ta có việc muốn nói." Có lẽ đã đến lúc ông cần phải can thiệp vào chuyện này rồi.
Người hầu thân cận cúi đầu tuân lệnh, đi truyền lời cho hoàng tử.
Một lúc sau, Bạch Nguyệt với bộ trang phục trắng đầy quý phái và lịch lãm đi vào phòng.
Chàng hoàng tử lịch sự thực hiện các nghi thức chào hỏi, sau đó mới vào chủ đề chính: "Thưa cha, không biết sáng sớm cha gọi con đến đây là có chuyện gì không ạ?"
Lão hoàng đế lại thở dài một tiếng, lắc lắc đầu, giọng nói bớt đi vẻ uy nghiêm mà thay vào đó là sự quan tâm của bậc cha mẹ đối với con cái: "Thực ra thì không có chuyện gì, chỉ là ta cũng già rồi, mà vẫn chưa có đứa cháu nào để cùng vui chơi.
Nhìn ông bạn già hàng xóm cháu chắt đầy đàn mà ta có chút ghen tị."
Nghe đến đây, chàng hoàng tử liền suy đoán được mục đích của ông là gì.
Đây không phải lần đầu tiên lão hoàng đế nhắc nhở Bạch Nguyệt phải cưới vợ, nhưng lần nào Bạch Nguyệt cũng lấp liếm cho qua.
Lần này cũng vậy, chàng hoàng tử nhanh trí chuyển đổi chủ đề câu chuyện: "Thưa cha, con vẫn còn trẻ, chuyện cưới vợ cũng không phải ngày một ngày hai, không thể gấp gáp được.
Mà con nghe nói vị hoàng đế nước láng giềng sẽ đến đây vào tuần tới."
Bạch Nguyệt bình tĩnh quan sát biểu cảm trên mặt ông.
Lão hoàng đế nhắm mắt lắng nghe chàng hoàng tử, thấy hoàng tử vừa nói xong thì ông liền lên tiếng: "Đương nhiên ông bạn già hàng xóm sẽ đến rồi, bởi vì tuần sau là sinh nhật của ta mà."
Lão hoàng đế ngừng lại, ánh mắt xuyên qua cửa sổ nhìn về chân trời phía xa, đôi mắt hiện lên sự sắc sảo, tính toán.
Dường như ông nghĩ ra một kế sách gì đó, bèn quay đầu lại, đối mặt với Bạch Nguyệt, nói: "Con trai, nhân dịp sinh nhật của ta, ta sẽ tổ chức một bữa tiệc linh đình, mời tất cả các quý tộc, gia đình giàu có đến dự."
Không cần ông nói hết câu, Bạch Nguyệt cũng đoán ra được phần còn lại.
Ý ông là muốn chọn cho chàng hoàng tử một người vợ ngay trong bữa tiệc sinh nhật đây mà!
Chàng hoàng tử chuẩn bị sẵn tinh thần để từ chối, nhưng hoàng đế đã phát hiện ra ý đồ của Bạch Nguyệt nên lập tức bổ sung thêm một tràng triết lý nhân sinh.
Nội dung chính là như này.
Phận là con cái, phải biết hiếu thảo với cha mẹ.
Cha mẹ cũng không đòi hỏi gì nhiều, chỉ cần có đứa cháu nội cho vui cửa vui nhà.
Ấy vậy mà Bạch Nguyệt chẳng hiểu cho tấm lòng của người làm cha muốn thăng chức ông nội này.
Không có cháu chắt, hoàng đế cảm thấy mỗi ngày trôi qua thật chậm.
Nay ông đã tuổi cao sức yếu, nhỡ một mai