Buổi tối!.
Trực giác nói cho Tạ Ngọc biết, chủ nhân Long Cốt chính là Phó Minh Hành.
Tuy rằng sự tình là có chút phiền phức, nhưng hiện tại đã tìm được chủ nhân của Long Cốt, chuyện giải khế cũng liền có hi vọng.
Vấn đề là làm sao có thể tiếp cận được Phó Minh Hành, làm sao thuyết phục anh ta đồng ý giải trừ khế ước đây?Tạ đại sư ở trên cái giường lớn mềm mại lăn một vòng, có chút buồn rầu suy nghĩ.
Cùng thời gian đó, tâm tình của Phó Minh Hành cũng không có sảng khoái cho lắm.
Chuyện xảy ra buổi sáng đã vượt qua nhận tri của hắn, trước đây hắn vẫn luôn kiên định vào chủ nghĩa duy vật, hiện giờ cũng không thể không dao động, Phó Minh Hành bắt đầu mong chờ giấc mộng đêm nay.
Vì muốn biết rõ ràng mọi chuyện, hắn cố ý kết thúc sớm công việc, lên giường nằm ngủ.
Chính là cả một đêm trong mộng đều rất yên tĩnh, âm thanh vẫn luôn quấy nhiễu hắn vẫn luôn không xuất hiện.
Sáng sớm hôm sau, Phó Minh Hành tỉnh dậy, sắc mặt không được đẹp cho lắm.
Lúc người giúp việc chuẩn bị bữa sáng cho hắn đều nơm nớp lo sợ, đợi đến khi hắn ăn xong bữa sáng đi làm, mới thả lỏng há miệng hút một hơi thật sâu.
“Sao cậu chủ Minh Hành lại không cao hứng nữa rồi, chẳng lẽ vẫn còn dục cầu bất mãn?”“Không được, phải đem chuyện này nói cho bà chủ biết mới được.
”Suy nghĩ của người giúp việc thế nào, Phó Minh Hành cũng không biết, hắn lạnh một khuôn mặt tới công ty, nguyên cả buổi sáng, bầu không khí trong văn phòng đều đông lại, đám người của Lục Thiên Lí ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Giữa trưa Phó Minh Hành cùng Ninh Lan người thừa kế của Ninh thị có hẹn, liền ở nhà hàng gần công ty ăn trưa.
“Tôi nghe nói sáng hôm qua anh xảy ra tai nạn xe cộ, chuyện này là sao vậy.
” Ninh Lan vừa nhìn thấy Phó Minh Hành liền hỏi, hai người là bạn tốt rất nhiều năm, tình cảm cũng rất là thân thiết.
Phó Minh Hành nghe bạn mình hỏi, sắc mặt vô cùng bình tĩnh nói, “Không có gì, chỉ là một chút chuyện nhỏ thôi.
”Ninh Lan nghe vậy, xém chút nữa bị hắn chọc cho tức cười, “Phó Minh Hành, anh chỉ vì một chút sĩ diện chết tiệt này mà làm khổ thân, tính cách này không tốt đâu, sáng hôm qua xảy ra tai nạn xe cộ, chuyện nghiêm trọng như vậy mà anh còn nói là chuyện nhỏ? Có phải anh muốn đem mạng sống của mình ra chơi xong rồi mới biết hối hận đúng không?”Phó Minh Hành không nói gì.
Ninh Lan nói: “Tôi mặc kệ anh nghĩ thế nào, ngày mai, anh