Lừa được Khương Bạch Ngọc anh ta liền tìm một chỗ xa xa đứng chờ, chỉ đợi cô có biểu hiện khác lạ sẽ thuê một kẻ đến đưa cô đi.
Không biết khi nhận ra hôn thê mới của mình cũng bị kẻ khác làm nhục Châu Chấn Thành sẽ phản ứng ra sao nhỉ.
Trình Bác Văn nghĩ đến đây cảm thấy thỏa mãn không thôi, Châu Chấn Kiệt càng đau khổ anh ta càng cảm thấy vui vẻ.
Sự đố kỵ này không bao giờ có thể biến mất.
Có điều kế hoạch của Trình Bác Văn đã bị đổ bể, anh ta không ngờ Khương Bạch Ngọc còn chưa ngấm thuốc Châu Chấn Kiệt đã xuất hiện.
"Mẹ nó chứ!"
Trình Bác Văn không nhịn được thầm chửi thề một tiếng.
Hắn ta ở đây thì làm sao Trình Bác Văn dám hành động.
Anh ta hừ một tiếng lẩm bẩm.
"Coi như cô may mắn đấy Khương Bạch Ngọc."
Anh ta bực mình đấm vào tường, chuyện sắp thành còn bị phá đám ai mà không bực.
Tuy nhiên bây giờ phải rời khỏi chỗ này đã, nếu để Châu Chấn Kiệt phát hiện ra anh ta bỏ thuốc hôn thê của hắn thì hậu quả khó lường.
Bên kia Châu Chấn Kiệt tắm rửa thay đồ xong đi tìm khắp nơi cuối cùng thấy được Khương Bạch Ngọc đang đứng gần quầy bar uống nước.
Hắn không nghĩ nhiều trực tiếp đi qua đó đứng cạnh cô.
Khương Bạch Ngọc thấy hắn đến hơi sững người, lần này hắn vẫn bận áo phông quần lửng như lần đi chơi trước, nhưng không biết có phải do cồn hay không cô lại thấy hắn thực đẹp trai.
Ánh đèn đủ màu sắc chiếu lên gương mặt Châu Chấn Kiệt, phác họa lên đường nét sắc sảo từ sống mũi đến gò má hắn. Mái tóc chải chuốt gọn gàng làm hắn trẻ ra thêm vài tuổi, đứng cùng đám thanh niên trẻ tuổi này không ai nghĩ hắn đã ngoài ba mươi.
Châu Chấn Kiệt hứng thú nhìn gương mặt nghệt ra vì ngắm mình của Khương Bạch Ngọc, xem ra dành chút thời gian chuẩn bị không uổng phí chút nào.
Hắn càng lúc càng gần, đầu óc Khương Bạch Ngọc bấy giờ mới chậm rãi khởi động, cô nhận ra mình đang nhìn chằm chằm Châu Chấn Kiệt bèn cầm ly lên uống nước cho đỡ ngại sau đó nói.
"Anh xuống muộn quá, màn biểu diễn pháo hoa kết thúc mất rồi."
"Thế ư."
Hắn thản nhiên nói, sau đó nhún vai.
"Mà thôi dù sao tôi cũng không thích ngắm pháo hoa."
Dứt lời liền bị ly nước trên tay cô thu hút, thấy Châu Chấn Kiệt chú ý đến ly cocktail của mình Khương Bạch Ngọc bắt đầu giới thiệu.
"Anh uống không, một người nói với tôi đây là đồ uống ngon nhất chỗ này đó.
Hay anh cũng gọi thử đi, tên là cái gì blue ấy anh có thể bảo nhân viên pha chế vì tôi không nhớ tên nó."
Châu Chấn Kiệt nghi hoặc.
"Thực sư ngon đến vậy sao?"
"Thật đó..."
Cô chưa nói xong đã bị hành động tiếp theo của hắn dọa sợ, chỉ thấy Châu Chấn Kiệt cúi đầu xuống cầm tay cô uống nước trong ly của cô.
Một loạt hành động diễn ra mượt mà khiến Khương Bạch Ngọc trợn tròn mắt nhìn.
Uống xong hắn còn li3m môi bình phẩm.
"Cũng tạm được, mùi vị không phải ngon quá.
Nếu cô thích tôi biết chỗ pha blue lagoon ngon hơn, lúc nào đó sẽ dẫn cô đến thử."
Đầu óc Khương Bạch Ngọc vẫn bị hành động ban nãy của Châu Chấn Kiệt làm choáng váng.
Ai đó nói cho cô biết nam nhân cứng nhắc nghiêm túc mọi khi đi đâu được không, người này quá quyến rũ khiến cô không quen nổi.
Mà ngay bản thân Châu Chấn Kiệt cũng không ngờ mình sẽ làm ra hành động như thế, hắn chỉ biết theo bản năng mà thôi.
Khương Bạch Ngọc đứng bên cạnh nam nhân, trong đầu như bốc hỏa, hình ảnh gương mặt tuấn mỹ kia cúi xuống uống ly nước lặp đi lặp lại trong tâm trí.
Ngay cả xúc cảm khi đầu ngón tay ấm áp ấy chạm vào mu bàn tay của cô khiến bàn tay ngưa ngứa nóng ran lên.
Cơ thể phát ra một loại cảm xúc khác lạ khiến cô xấu hổ, Khương Bạch Ngọc chịu hết nổi liền đặt ly xuống cười nói.
"Tôi buồn ngủ quá lên trước đây."
Châu Chấn Kiệt hơi ngạc nhiên, cả hai mới xuống chưa được bao lâu mà cô đã mệt rồi sao.
Nhưng nhìn ánh mắt né tránh kia của cô hắn đành gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Có lẽ hành động bộc phát ban nãy của hắn đã làm cô kinh hoàng, Châu Chấn Kiệt thở dài nhìn theo bóng lưng nhỏ nhắn của cô.
Khương Bạch Ngọc chạy vội lên phòng của mình, chỉ cảm thấy cả người nóng như lửa đốt.
Cô không hề biết ly cocktail ban nãy đã bị người hạ thuốc, vì thế nghĩ rằng bản thân