Sau một tuần chờ đợi điều tra cuối cùng Châu Chấn Kiệt cũng có kết quả trên tay.
Đây là bằng chứng xác thực để khiến cho Trình Bác Văn cùng Viên Châu Hoa vào tù vì tội tiết lộ bí mật kinh doanh.
Ngay khi hắn định công bố chuyện này trước toàn bộ hội đồng thì xảy ra chuyện.
Viên Châu Hoa ngất xỉu ở nhà riêng, Viên lão gia cùng Viên phu nhân lo lắng suýt phát bệnh.
Ban đầu hắn cho rằng đây là chiêu trò của Viên Châu Hoa nhằm kéo dài thời gian, cho đến khi hắn tới gặp cô ta mới nhận ra cô ta quả thực có bệnh.
Viên Châu Hoa nằm ở trên giường bệnh, gương mặt trắng bệch mệt mỏi nhắm mắt.
Nghe thấy tiếng của hắn cô ta chậm rãi mở mắt ra.
"Chấn Kiệt...anh còn đến thăm em sao?"
Châu Chấn Kiệt không nói gì, bỗng cửa mở ra, Viên lão ra đi vào trong.
Gương mặt ông thất thần chẳng còn dáng vẻ uy nghiêm ngày nào.
Nhìn thấy Châu Chấn Kiệt ông xấu hổ không biết phải làm gì.
Ông nói.
"Chấn Kiệt ta có thể nói chuyện riêng với cháu được không?"
Châu Chấn Kiệt gật đầu đồng ý đi cùng ông ta ra ngoài.
Đứng ở ban công tầng hai Viên lão gia mệt mỏi nói.
"Ta đã biết tất cả những chuyện mà Viên Châu Hoa làm với cháu rồi.
Cũng biết chính con bé mới là người ăn cắp thông tin, mọi chuyện đều là nó nói với ta."
Châu Chấn Kiệt lên tiếng.
"Chú muốn cháu bác bỏ đơn kiện phải không?"
Viên lão gia gật đầu, ông từng này tuổi rồi chỉ có một đứa con gái, dù nó đã làm sai rất nhiều chuyện nhưng nó vẫn là cốt nhục của ông.
Làm sao có thể trơ mắt nhìn con mình bị bắt cơ chứ.
Châu Chấn Kiệt lặng thinh, Viên lão gia vốn có ơn với hắn quả thực rất khó xử.
Viên lão gia nhìn như già đi vài tuổi, ông lắc đầu nói tiếp.
"Nếu có thể chú sẽ bù đắp mọi chuyện hộ con bé."
Châu Chấn Kiệt thở dài, hắn đổi chủ đề hỏi ông.
"Viên Châu Hoa rốt cuộc bị bệnh gì vậy chú?"
"Nó..."
Nói đến đây Viên lão gia thở dài đau đớn.
"Nó có thai."
"Cha nói gì cơ!!"
Một giọng nữ yếu ớt vang lên, Viên lão gia lo lắng quay lại nhìn, hóa ra Viên Châu Hoa đã tự mình đứng lên đi tới đây nghe lén.
Khi nghe đến hai chữ có thai cô ta không thể tin được hét lên.
"Có thai! Con có thai! Làm sao có thể cơ chứ!! Không thể nào!!!"
Tinh thần của Viên Châu Hoa không chịu nổi đả kích này, cô ta trăm vạn lần cũng không nghĩ đến mình lại mang thai con của Trình Bác Văn.
"Tôi không muốn nó! Lấy nó ra cho tôi!! Lấy ra đi!!"
Cô ta ra sức cào bụng mình gào thét, y bác sĩ cùng Viên lão gia phải cố gắng lắm mới giữ chặt được cô ta.
Bác sĩ nhanh chóng tiêm thuốc an thần mới khiến cô ta yên lặng, nhưng hai mắt Viên Châu Hoa mở lớn nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
Chứng kiến chuyện này Châu Chấn Kiệt cảm thấy có lẽ đây chính là quả báo của cô ta.
Sau khi nhìn cô ta được đưa vào trong phòng hắn nghe loáng thoáng việc không thể phá bỏ cái thai.
Tử c ung của Viên Châu Hoa quá mỏng, sợ rằng đây là đứa con duy nhất của cô ta.
Nếu bỏ đi sau này cô ta sẽ không thể tiếp tục làm mẹ.
Viên lão gia đau đầu không thôi, cũng không dám nói lại với con gái, gương mặt hiện lên sự khắc khổ.
Châu Chấn Kiệt lắc đầu, sau này Viên Châu Hoa sẽ phải sống với ký ức này cả đời.
Hắn niệm tình cũ với Viên lão gia quyết định không truy cứu con gái ông.
Viên lão gia cảm động cảm ơn hắn, cũng nói ra thỉnh cầu cuối.
"Cháu có thể giữ bí mật chuyện Viên Châu Hoa cho chú được không?"
"Chú yên tâm, cháu sẽ giữ bí mật."
Rời khỏi bệnh viện Châu Chấn Kiệt nhận điện thoại của cấp dưới nói rằng Trình Bác Văn đã bỏ trốn.
Hắn đã đoán được trước điều này vì thế sai người nằm vùng ở tất cả các chốt trên đường lớn.
Có lẽ do chủ quan, Trình Bác Văn không nghĩ đến hắn có người đứng chốt vì thế vẫn đi lên trên xe bus đi đường lớn.
Chẳng mấy mà anh ta bị phát hiện, sau một cuộc truy đuổi cuối cùng anh ta cũng bị bắt lại.
Mọi tội lỗi đều đổ lên đầu anh ta, nhưng Châu Chấn Kiệt đâu dễ dàng tha cho anh ta.
Hắn dùng quan hệ của mình biến tội của Trình Bác Văn từ vi phạm hành chính chuyển sang vi phạm hình sự.
Để anh ta phải ngồi nhà đá vài chục năm.
Viên Châu Hoa nổi khùng nổi điên cuối cùng cũng bị đưa sang nước ngoài chữa trị.
Bề ngoài thì thông báo là cô đi nước ngoài du học.
Nhìn kết cục này hắn cảm thấy đã trả thù đủ rồi.
Châu Chấn Kiệt nhìn đến điện thoại của mình, trên màn hình hiển thị hình ảnh của Khương Bạch Ngọc.
Đã đến lúc hắn giải quyết nốt chuyện của mình.
.
Sau khi chị dâu sinh con, Khương Bạch Ngọc ở thành phố H vài ngày rồi cùng anh chị em từ biệt anh trai Khương Lực trở vê quê.
Sống ở làng quê cô cảm thấy chữa lành cho mình không ít, nhưng lúc nào gương mặt cũng phải phất nỗi