Hạ Linh nằm thêm vài ngày nữa thì xuất viện, trong thời gian này, cô dường như đã nhận ra sự thay đổi của anh, anh không còn trêu đùa cô như trước, ít cười hơn, đôi khi hai người nói chuyện với nhau mà hồn anh cứ như ở trên chín tầng mây vậy.
Sau một thời gian như vậy, cô thực sự không chịu được nữa liền hùng hồn đứng trước mặt anh mà hỏi
\- Rốt cuộc là dạo này anh bị sao vậy? Cứ lờ đờ không có sức sống, chả giống anh một chút nào
Vẻ mặt anh cứng đờ, thở dài một hơi như là anh đã kìm nén rất lâu
\- Hạ Linh, có lẽ vì anh nhận ra rằng, anh không có đủ khả năng để khiến em hạnh phúc nữa. Và nếu như em muốn, chúng ta có thể lý hôn cũng được
Hạ Linh cô bị sốc trước lời nói đó của anh. Ly hôn ư? Cô chỉ vừa mới nhận ra rằng cô yêu anh, chẳng nhẽ cô lại phải kết thúc nó sao? Không, nhất định không được ! Anh vừa dứt lời thì liền đi qua cô định lên lầu, cô quyết định rồi, nhất định cô phải thổ lộ tất cả với anh
\- Mạc Thiếu Quân, ai nói với anh là em muốn ly hôn chứ?
Anh dừng bước chân, ngạc nhiên quay lại nhìn cô
\- Em nói sao?
\- Mạc Thiếu Quân, có thể sau khi anh nghe