Mấy ngày nay tâm tình Tô Quang vô cùng tệ, xui xẻo đến mức uống miếng nước cũng có thể nghẹn.
Tất cả bắt đầu từ buổi tối hôm đó.
Vốn dĩ tỏ tình rất tốt, không ngờ lại thành ra thế này.
Tống Ý cũng quá tuyệt tình, đi không thèm để lại chút mặt mũi, ngay cả một cơ hội cho anh ta sửa đổi cũng không có.
Tô Quang vẫn luôn cho rằng Tống Ý rất thích anh ta, nếu không làm sao một cô gái có thể liều mạng luyện tập như vậy? Làm sao có thể chịu đựng khó khăn đến thế này? Tính tình lại còn rất dịu dàng, tốt đẹp, đặc biệt là đối với anh ta.
Nếu không phải vô cùng thích thì sao cô có thể làm được mấy cái đó?
Nhưng mấy ngày ngắn ngủi này làm Tô Quang đột nhiên phát hiện ra… mình chưa bao giờ thật sự hiểu Tống Ý.
Anh cho rằng cô dịu dàng, nhã nhặn lịch sự, tưởng là cô sẽ vĩnh viễn phía sau anh.
Nhưng bây giờ…
Tống Ý đi rồi, đi một cách nhanh chóng, dứt khoát.
Tô Quang không còn lòng dạ nào để luyện tập nữa.
Đơn giản chỉ muốn mở livestream để giao lưu với fans, điều chỉnh lại tâm trạng.
Nhưng không bao giờ ngờ rằng anh ta lại vào chung một trận với Tạ Tinh Thùy và Tống Ý.
Lúc vào giao diện chờ, Tống Ý đã thấy CST.
Tố Quang.
Nói chứ cũng có chút thú vị, hai năm trước cô và ID này chưa bao giờ đứng ở phía đối diện nhau.
Không cần nói đến thi đấu huấn luyện và thi đấu chính thức, thi đấu hạng cô cũng đi cùng anh ta.
Không có lý do gì khác, cô cần phải hiểu được Tô Quang, hiểu được thói quen thao tác, thấy rõ được sở trường và ưu thế của anh ta sau đó mới giúp được anh ta lấy thừa bù thiếu.
Đội yêu cầu cô làm như vậy, vì thắng lợi cô cũng cần phải làm như vậy.
Hiệu quả rõ ràng, chỉ tiếc sự là nỗ lực của cô không ai để ý đến.
Tạ Tinh Thùy tắt âm của livestream rồi nói với Tống Ý: “…Tôi đã sớm biết Tô Quang ở đối diện.”
Tống Ý nói: “Cho nên anh mới muốn tôi chọn Tôn Tẫn support cho anh?”
Tạ Tinh Thùy nói: “Cũng muốn anh ta nếm thử uy lực của tổ hợp Song Tôn.” Trời mới biết khi thấy tổ hợp Song Tôn của Tống Ý và Tô Quang ở trên sân thi đấu anh nóng lòng biết bao nhiêu.
Tôn Thượng Hương của anh còn nhanh nhẹn hơn của Tô Quang nhưng anh lại không có Tôn Tẫn Tống Ý để phối hợp!
“Anh nên nói với tôi Tô Quang ở đối diện sớm hơn.” Tống Ý nói “Tôi nhất định không chọn Tôn Tẫn.”
Tạ Tinh Thùy nhìn cô: “Vì sao?”
Tống Ý nói: “Tôi muốn lấy sát thủ, chém anh ta đến một mảnh giáp cũng không còn.”
Tạ Tinh Thùy sửng sốt, ngay sau đó cười nói: “Là tôi sơ ý.”
Tống Ý nói: “Không sao đâu, về sau còn nhiều cơ hội.”
Tạ Tinh Thùy quay đầu nhìn cô, thấy được sự khó chịu trong lòng cô, anh khẽ nói: “Yên tâm, tôi giúp cô bày thế cục trước, giúp cô đập chết anh ta.”
Vừa vào trận đã có người hiểu ra, bắt đầu nhắn lên kênh thế giới: “Trời ạ! Đây là tình huống gì vậy? Tố thần, Tạ thần và Thiên thần??”
“Đại tiểu thư* của tổ hợp Song Tôn sao đã đổi người rồi?”
[ *: Mọi người gọi Tôn Thượng Hương là đại tiểu thư ]
“Anh tối cổ quá, Weibo đều nổ tung cả rồi mà anh không biết sao? Thiên Vũ đến YD, đã là support của Tạ Thần rồi!”
“Chuyện như thế nào?? Thiên Vũ không phải bạn gái Tô Quang sao?” Người nói câu này chính là mid trong đội Tô Quang.
Tạ Tinh Thùy đã nhớ kỹ, lát nữa lúc đánh Tô Quang chắc chắn sẽ mang búa.
Kênh trong trò chơi có lẽ đã như lửa, bình luận bên livestream cũng như mưa, một giây có đến mấy trăm cái.
“Cho hỏi tâm lí hiện tại của Tô Quang thế nào, có phải có cảm giác muốn chết?”
“Cảnh tượng luân chuyển, nhớ năm đó Tạ thần chúng ta một mình lẻ loi bị tổ hợp Song Tôn làm cho chạy đông chạy tây, hiện giờ đã trở mình hát mừng!”
“Tố thần cố lên nha, ngàn vạn lần không cần sáu phút đầu!”
Tô Quang bên kia cũng mở livestream, bình luận có ý hướng về phía anh: “Thiên Vũ thật quá đáng, thích khi dễ đồng đội cũ đến vậy sao?”
“Cô ta cho rằng tổ hợp Song Tôn được tạo ra như thế nào? Hoàn toàn là Tố thần đại tiểu thư của chúng ta chơi tốt, không liên quan đến cô ta!”
“Con gái lòng dạ hẹp hòi, chưa tính đến cô ta vì một chút chuyện mà náo loạn đòi chuyển đội, giờ còn cố ý chơi chung để bắt nạt người ta.”
Tạ Tinh Thùy sớm đã có chuẩn bị, tuy rằng anh không thể nào đi đối đầu với đống bình luận rác rưởi này nhưng anh có thể cho nhân viên đi xử lí.
Chỉ chốc lát sau livestream của Tô Quang đã có “Người chính trực” lui tới.
“Các người đừng đùa, đâm xe là chuyện bình thường, cái này có thể nói là cố ý? Bổ não là bệnh, mau trị đi.”
“Lòng dạ hẹp hòi? Người anh em rộng lượng quá nhỉ, mũ xanh đội dễ chịu không? Chi bằng lại đây tôi đưa người anh em mấy cái?”
Tuy nhiên ầm ĩ một hồi cũng đã qua năm, sáu phút.
Sáu phút sau, Tạ Thần cho bọn họ mở mang kiến thức cái gọi là bất khả chiến bại, một cây thương mất nửa thanh máu, trong chớp mắt biến thành đại tiểu thư giết người cuồng bạo!
“Mẹ nó, thật là lợi hại! Mới sáu phút, Tạ Thần đã làm ra hai trang bị đắt, tiền của anh ta là quét đến à?”
“Các bạn xem Tôn Tẫn, nghèo đến mức làm người ta đau lòng.
Cô ấy một chút cũng không farm, đều nhường cho Tôn Thượng Hương!”
“Đáng sợ chính là… cô ấy không cách Tạ thần quá xa, không chỉ kiểm soát tầm nhìn, mỗi một skill đều giống như lưỡi đao sắc bén, giết đối thủ vô cùng dứt khoát.“
“Tôn Thượng Hương vẫn luôn trong trạng thái đầy máu, skill thứ hai của Tôn Tẫn dùng rất xuất sắc.”
Đội lính bị quét sạch nhưng Tô Quang ở đường trên vẫn chưa đến chi viện.
Tạ Tinh Thùy, Tống Ý phối hợp hoàn hảo với sát thủ của họ, đối đầu lấy ba mạng mà không ai chết, đáng kinh ngạc là Tạ Tinh Thùy là người lấy ba mạng đó.
Ba đầu người được tính vào, Tôn