Cái này……
Tạ Tinh Thùy nhanh chóng bắt lấy cơ hội: “Quyết định như vậy đi.”
Tống Ý cười nói: “Vậy…… Chúc tôi kỳ khai đắc thắng[1] đi?”
[1]: Nguyên câu là “Kỳ khai đắc thắng, mã đáo thành công”, ý nói ra trận vừa phất cờ đã thắng, ngựa về là thành công.
Tạ Tinh Thùy cũng cười lại: “Rất mong chờ lúc tôi có thể bỏ tiền túi ra vì em.”
Tống Ý đi thay đồng phục đội, chuẩn bị lên sân khấu.
Bên ngoài khán đài có tiếng hò hét ầm ĩ, không vì nguyên nhân gì khác, đội hình tuyển thủ thi đấu không có tên Tạ Tinh Thuỳ nên làm mọi người đứng ngồi không yên.
“Có phải YD đang muốn luyện người mới không?”
“Bây giờ luyện tập cũng đúng thôi… Dù sao SUNS cũng bị xem là đội yếu ở bảng B.”
“Nhưng mà…” Có một fan only của Tạ Tinh Thuỳ rất buồn bã: “Hiện tại Tạ Thần đánh một trận là ít đi một trận, tôi thật sự không đành lòng nhìn anh ấy không ở trên sân khấu.”
Câu này đả động đến trái tim của vô số người, làm nét mặt của các fanboy, fangirl chùng xuống thấy rõ, nhìn rất đau lòng.
Đánh một trận, ít đi một trận, đây là một câu rất thực tế nhưng cũng rất tàn khốc.
Sân khấu KPL toả sáng bao nhiêu lâu thì Tạ Tinh Thuỳ cũng đã rong ruổi khắp chốn này bấy nhiêu lâu, nhưng dẫu cho có đấu như thế nào, vẫn sẽ có ngày anh phải tạm biệt nơi này.
Rất nhiều người sợ rằng ngày đó sẽ đến, nhưng ai cũng hiểu rõ…… dù sớm hay muộn, ngày đó vẫn sẽ đến.
Chuyện bất đắc dĩ nhất chính là anh hùng về già, người đẹp tàn phai.
Trong một đời người dài đằng đẵng, với độ tuổi của Tạ Tinh Thuỳ, anh chẳng qua chỉ vừa đi vài bước nhỏ, nhưng trên sân khấu thi đấu này, anh lại trở thành một ông cụ.
Bất kể thế nào…… vẫn có fans hét to: “YD tất thắng, giấc mơ của chúng ta luôn luôn sáng chói!”
Một người hét lên, những người khác cùng hò hét theo, sự nhiệt huyết phun trào ra khắp khán đài, hi vọng “Ước mơ của tuổi trẻ” được mang trên mình vòng nguyệt quế của Vương giả vinh diệu!
Tạ Tinh Thùy không ra khán đài phía trước, anh ngồi xem qua livestream từ phía sau hậu trường.
Thấy được sự nhiệt huyết của fans YD, nghe thấy giọng nói của họ, trong lòng anh có rất nhiều cảm xúc đan xen vào nhau, họng anh nghẹn lại nhưng trên môi vẫn xuất hiện một nụ cười tươi.
Không có gì đáng để lo lắng.
Trên sân thi đấu có người anh tin tưởng nhất.
Đồng đội của anh, Tống Tống của anh.
Trước khi thi đấu, Tề Mẫn vẫn luôn rất bình tĩnh, nhưng sau khi cầm lấy máy, cậu ấy lại hơi căng thẳng.
Mỗi một tuyển thủ chuyên nghiệp đều sẽ được phía Hội thể thao cấp cho một tài khoản chuyên dùng để thi đấu, trong đây có tất cả các anh hùng, skin và ngọc, cùng tên đội mà họ đang ở.
Đồng phục thi đấu là chiến trường của tuyển thủ chuyên nghiệp, là nơi họ chạm đến đỉnh vinh quang.
Nhìn ID của mình, tay Tề Mẫn run lên.
Tuy không phải lần đầu tiên, nhưng cậu ấy cảm thấy đứng trên sân thi đấu hàng đầu vẫn cứ khang khác.
Giọng Phì ca truyền qua tai nghe: “Mọi người đừng khinh địch, dù cho trạng thái của SUNS qua hai mùa giải gần đây không được tốt, nhưng đội trưởng Trùng Thần của họ rất mạnh.”
Lúc trước chiến đội SUNS đã từng có một thời hào quang chói lọi, họ cũng từng có được một cúp quán quân, hơn nữa còn nhiều lần lọt vào top 4 đội mạnh.
Chẳng qua hai năm gần đây các tuyển thủ nòng cốt đều giải nghệ, để lại cho họ một cú sốc quá lớn.
Ba tuyển thủ kỳ cựu liên tiếp ra đi, người mới có giỏi cũng không vực dậy nổi.
Nói một cách đơn giản, hiện tại SUNS đang trong thời kì giáp hạt[2] khó khăn, trước mùa giải này họ vẫn luôn điều chỉnh, nhưng thành tích của cả mùa này không khá khẩm hơn mấy.
[2]: Câu này có nghĩa là sau khi thu hoạch, mình đã ăn hết lúa nhưng vẫn chưa đến mùa vụ, ý nói SUNS hiện trong thời gian chưa đào tạo ra được tuyển thủ xuất sắc hơn người để vực dậy.
Thời điểm Ban&Pick, YD ban anh hùng tín ngưỡng của SUNS —— Marco Polo.
Marco Polo phiên bản này khá bình bình, nhưng Marco Polo Trùng Trùng thật sự khiến cho người khác không thể không ban.
Cái gì gọi là anh hùng tín ngưỡng? Chính là ở một trình độ nhất định, anh ta có thể mặc kệ anh hùng đang ở phiên bản nào, chỉ cần anh ta lấy được, vậy thì không có gì phải sợ nữa.
Tựa như lúc The Dragons Phương Thần lấy được Bách Lí Huyền Sách, NSD Nhiễm Khinh lấy được Đạt Ma, khi SUNS Trùng Trùng lấy được Marco Polo cũng sẽ như thế……
Bất luận phiên bản của anh hùng đó có mạnh hay không, chỉ cần bọn họ lấy được, toàn đội sẽ lập tức có tinh thần.
Cái gọi là tín ngưỡng chính là tuyển thủ sử dụng rất thấu hiểu anh hùng đó, đồng thời các đồng đội cũng cực kỳ tín nhiệm.
Không thể buông thả, có bẫy kiên quyết không động.
Đội hình YD không có gì đặc biệt, Quỷ Đăng chọn Khải, A Mãn lấy Đạt Ma, Phì ca dùng Điêu Thuyền, Tống Ý cướp Tôn Tẫn, Tề Mẫn tóm xạ thủ thiên giai đoạn trước – Ngu Cơ.
Đội hình khá ổn, đường trên có Khải, giai đoạn trước có Ngu Cơ, đoạn sau Ngu Cơ không đủ sát thương, Điêu Thuyền sẽ trỗi dậy, Tôn Tẫn của Tống Ý cũng không có yếu điểm gì, rất hợp với Điêu Thuyền, cô hoàn toàn có thể giúp Phì ca có cảm giác an toàn khi đi đường.
Bên phía SUNS làm mọi người kinh ngạc.
“Trùng Thần không chơi xạ thủ sao?”
“SUN chuyển sang lấy người đi rừng làm trung tâm hả?”
Chiến đội SUNS vẫn luôn kiên trì với đội hình xạ thủ mà nay lại chơi kiểu lấy đi rừng làm trung tâm……
“Trời ơi, SUNS muốn tung chiêu lớn!”
Đội hình này thật sự làm người ta trố mắt nghẹn họng.
Vốn dĩ là một tuyển thủ đi mid đúng nghĩa mà nay lại đổi sang đi rừng, dùng Bách Lí Huyền Sách! Trùng Thần luôn giữ ghế trung tâm đội vậy mà lại từ bỏ xạ thủ của mình, đổi sang dùng đấu sĩ Tào Tháo!
Tạ Tinh Thuỳ ngồi sau hậu đài nhìn thấy đội hình này thì hơi nhíu mày.
Nếu SUNS dám mang đội hình này ra đấu thì chắc chắn đã từng nghiêm túc luyện qua.
Quan hệ của hai đội không tệ, cũng thường xuyên hẹn nhau đấu tập, nhưng SUNS vẫn kiên trì với đội hình xạ thủ, không có sự thay đổi lớn thế này.
Cái này là dốc toàn lực hay được cược ăn cả ngã về không?
Tạ Tinh Thùy chỉ tin vế trước.
Xem ra……YD lâm nguy rồi, đúng lúc anh không lên sân, SUNS muốn dùng năm đứa nhóc trên đài làm vàng thử lửa.
Tạ Tinh Thùy xem như còn bình tĩnh, anh nghĩ thua thì cứ thua thôi, chỉ là một điểm của vòng loại, chả có gì lớn, cũng chẳng ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng.
Dù nghĩ như vậy, ánh mắt của Tạ Tinh Thuỳ vẫn u ám không thấy ánh sáng.
Trận này thua không ảnh hưởng lớn đến thế cục, nhưng đối với Tề Mẫn, đối với Phì ca đang đảm nhiệm quyền chỉ huy mà nói…… thật sự là đả kích không nhỏ.
Lúc mọi người xem đội hình này của SUNS, Tề Mẫn hít vào một hơi: “Vậy giai đoạn trước chúng ta phải ra sức chống đỡ đó.”
Đối mặt với đội hình lấy đi rừng làm trung tâm, đội hình xạ thủ sợ nhất là giai đoạn trước.
Xạ thủ cần phải phát triển nhưng đi rừng lại có thể trở nên cực kỳ vững chắc ở giai đoạn trước, một Bách Lí Huyền Sách có Na Tra và Tào Tháo bảo vệ, hơn nữa họ còn có mid Biển Thước và support Quỷ Cốc Tử, quả thật có tham vọng dùng đội cấp 1 chạy tiết tấu của cấp 15.
Những câu cợt nhã thường ngày của Phì ca cũng biến mất: “Bám trụ, giai đoạn trước cố gắng tránh đánh trực diện.”
Nghe thấy câu này của anh ta, Tống Ý khẽ nhíu mày.
Nói thật, đây không phải là một quyết sách chính xác.
Trước tiên Ngu Cơ không phải là anh hùng giai đoạn sau, kéo dài đến đó cũng chỉ chịu thiệt.
Thật ra Điêu Thuyền có thể sẽ nổi lên, nhưng SUNS Biển Thước lại là khắc tinh của Điêu Thuyền.
Điêu Thuyền ném skill cuối, cánh hoa vừa rơi xuống đất, Biển Thước lập tức ném hai bình thuốc độc, bạn nói xem bạn có nhảy điệu nhảy này nữa hay không?
Nếu câu trả lời là nhảy đi, vậy chỉ có người không muốn đôi chân mình nữa mới nhảy trên độc của người ta; Nếu không nhảy thì sao? Rời khỏi sân khấu, vậy sát thương Điêu Thuyền tạo ra lập tức giảm nửa!
Lại thêm trời sinh Na Tra có thể khống chế việc bị hút máu, Điêu Thuyền không hút được máu thì chỉ là Phế Thuyền.
Còn có Bách Lí Huyền Sách của đối phương, đây là tên điên nói đạo lý, không mở combat à? Anh ta kéo một người lại, vậy người đó khai hay không khai? Quyền quyết định không nằm ở người đó.
Chẳng qua Phì ca đã nói vậy, Tống Ý cũng không tiện nói nữa.
Lúc chỉ huy chưa ra quyết định, mọi người có thể nói thoả thích, đưa ra các phương pháp khác nhau, nhưng một khi quyết định đã được đưa ra, vậy cả đội chỉ có thể chấp hành theo.
Lúc này phản đối chỉ tạo thành bất đồng lớn, lỡ như cãi nhau, đó sẽ trở thành điểm trí mạng.
Sân thi đấu như chiến trường, tuân theo là việc mà mỗi tuyển thủ cần học.
Tạ Tinh Thùy nhìn một cái cũng biết Phì ca vừa đưa ra mệnh lệnh gì.
Không nên tránh chiến, mà nên xông thẳng vào.
Đạt Ma, Ngu Cơ và cả Tôn Tẫn đều có thể nhắm vào Bách Lí Huyền Sách.
Đội hình này của SUNS thoạt nhìn rất mạnh mẽ cứng rắn, nhưng thật ra không đủ sát thương, chỉ cần YD giết chết Bách Lí Huyền Sách, bên kia không còn gì để đánh.
Nhưng nếu tránh chiến, chờ Bách Lí Huyền Sách xuống núi, ai có thể gánh được chứ?
Mặc dù Ngu Cơ có skill miễn thương, Tôn Tẫn có hồi máu, nhưng xin lỗi, không di chuyển là vết thương lớn nhất, người nên chết chỉ có thể chết.
Chỉ cần ba phút, YD bên này đã bị đánh bại.
Đầu tiên là Biển Thước quấn lấy Điêu Thuyền Phì ca, làm anh ta mệt mỏi phân tâm, không có cách nào rời khỏi đường giữa, còn Huyền Sách sẽ xuất hiện ở đường trên liên tục, làm cho Quỷ Đăng phiền không chịu được.
Tống Ý bên này có lòng đi chi viện đường trên, nhưng Ngu Cơ Tề Mẫn hoàn toàn đánh không lại Tào Tháo Trùng Thần, nên Tống Ý vừa đi, cậu ấy chắc chắn sẽ mất đầu ở đây.
Phì ca có hơi nóng nảy: “Tề Mẫn, cậu đổi đường với Quỷ Đăng đi!”
Nếu Tề Mẫn đấu không lại Tào Tháo, vậy để Khải Quỷ Đăng một mình chống lại Tào Tháo.
Tề Mẫn đáp lại: “Vâng, em xử lí xong đợt tấn công