Ta chưa nhận được hồi âm của chàng, ta không biết là chàng chưa nhận được thư hay chàng đã nhận được rồi nhưng không muốn hồi âm nữa.
Nhưng ta tự an ủi chính mình, ít nhất, trước khi không còn cơ hội nữa, ta đã nói rõ lòng mình.
Chàng chưa nhận được cũng được.
Chàng không muốn hồi âm cũng không sao…
Ta không nói cho phụ thân biết rằng mình đã biết chuyện.
Tất cả mọi cảm xúc của ta đều đã bị đông cứng lại, gói gọn trong chiếc hộp gỗ kia rồi.
Mọi chuyện đều đã không thể vãn hồi nữa rồi.
A Hoa và A Phúc đã thành phu thê, ta vốn muốn để cho họ dọn ra ngoài, trải qua cuộc sống tự do, tự tại.
Nhưng họ đều không muốn đi, họ sinh ra đã ở đây, Trần phủ là nhà của hai người, họ không thể đi được.
Ta đành chấp nhận, thôi vậy, họ muốn đi cũng được, muốn ở lại càng tốt, có người chăm sóc phụ thân, ta cũng yên tâm phần nào.
A Hoa không thể đi theo ta tới Đông cung được.
Đây cũng là một trong những lý do ta muốn tỷ ấy sớm thành thân.
Như vậy… tỷ ấy mới có thể ở bên người mình thích.
____
“Ngày mai, Hy nhi của phụ thân đã trở thành thê tử người khác rồi… Con đó… đến Đông cung rồi, con phải biết tự chăm sóc mình, mỗi lời nói, mỗi hành động của con đều sẽ bị người nhìn chằm chằm.
Vậy nên, con tuyệt đối phải cẩn thận.
Con không thể tỏ ra quá ngang ngạnh nhưng cũng không được yếu đuối.
Có việc gì… có phụ thân ở đây, nhớ chưa?
Phụ thân kéo ta đến bên cạnh, nói rất nhiều, căn dặn ta từng chút một.
Ta yên tĩnh nghe người nói, ngắm kĩ bộ dáng lúc này của người.
Nhìn nếp nhăn nơi khoé mắt, mai tóc hoa râm của người.
Ta bỗng thấy hốt hoảng.
Phụ thân anh tuấn của ta, cũng không thể thoát khỏi dấu vết của thời gian để lại.
Ông ấy cũng sẽ già đi, sẽ bệnh tật, rồi sẽ biến mất khỏi cuộc đời ta.
Ta không muốn gả đi nữa! Ta muốn sống bên phụ thân để phụng dưỡng ông đến hết đời.
Cả đời này của ông vì mất đi mẫu thân mà như mất đi màu sắc.
Nhưng ông đã sống cuộc sống không màu ấy để nuôi nấng ta khôn lớn.
Ta… nợ phụ thân rất nhiều, cũng nợ mẫu thân rất nhiều…
Nhưng đó đến cũng vẫn chỉ là ta ‘muốn’.
Đến nước này, ta không chắc mình có thể ở bên chăm sóc phụ thân nhiều được không, nhưng chắc chắn, ta sẽ dùng tất cả sức lực của mình để bảo