Cưới Đại Được Chồng Tốt

22: ​


trước sau


1558 Words
Một lát sau thì Đường Hạ Linh đi từ ngoài vào.
"Quản lý, cô tìm tôi ạ?"
"Cô có biết tôi gọi cô tới đây để làm gì không?"
Ánh mắt của Liêu Linh Chuyên rất sắc bén, trên người cô ấy tỏa ra một luồng khí mạnh mẽ của người cầm lái, cầm quyền.
Bình thường thì Đường Hạ Linh vẫn rất tôn trọng người quản lý này, bởi vì Liêu Linh Chuyên không chỉ là một người tài giỏi thông minh mà còn có khả năng dẫn dắt nhân viên vô cùng tốt.
Ai mà lại không thích người thông minh chứ? Hơn nữa bình thường cô ấy cũng đã nâng đỡ dìu dắt cô rất nhiều.
"Tôi không biết, quản lý cứ nói đi ạ."
Đường Hạ Linh lắc đầu, thái độ của cô không kiêu ngạo không tự ti.
"Hạ Linh này, mặc dù tôi rất xem trọng khả năng làm việc của cô, nhưng chuyện nào thì ra chuyện ấy, tôi chẳng quan tâm sinh hoạt cá nhân của cô bình thường như thế nào, nhưng tôi cũng không hy vọng cô bởi vì nó mà ảnh hưởng đến công việc của mình.

Cô nhìn thấy phóng viên dưới tầng không? Bọn họ đã làm ảnh hưởng đến sự ra vào công ty của các đồng nghiệp khác, việc này do cô mà ra nên cô phải đi giải quyết cho tốt đi.

Đến khi tan làm thì tôi không muốn nhìn thấy phóng viên của nhà khác ở dưới lầu nữa, cô nghe rõ chưa?"
Liêu Linh Chuyên nói với vẻ rất nghiêm túc, điều đó khiến cho gương mặt rất đỗi dịu dàng của cô ấy cũng trở nên vô cùng uy nghiêm.
Bây giờ thì Đường Hạ Linh mới phản ứng lại kịp.

Hóa ra cô ấy gọi mình tới đây là bởi vì chuyện này.
Buổi sáng hôm nay Đường Hạ Linh không đi ra ngoài đưa tin nên cũng chẳng biết rằng bên ngoài vậy mà lại tập trung nhiều phóng viên đến thế.
Nhưng mà việc này là do cô gây ra, đúng là cô cũng nên đi giải quyết.
Đường Hạ Linh nghĩ đến đây thì cũng không có cất lời từ chối mà trực tiếp nói thẳng: "Quản lý yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng giải quyết.

Còn nếu như không có việc gì nữa thì tôi ra ngoài trước."
"Ừ, mau đi đi.

Làm việc cho tốt vào, cô rất xuất sắc nên đừng vì một số người mà làm lầm lỡ tương lai tươi đẹp của mình.

Tôi tin chắc rằng dựa vào khả năng của cô thì tương lai cô sẽ có được những thứ càng tốt hơn nữa."
Cuối cùng thì vẻ lạnh lùng của Liêu Linh Chuyên cũng đã giảm bớt, cách nói chuyện cũng không còn nghiêm túc như trước.
Đường Hạ Linh nghe thế thì giật mình, qua một lúc sau cô mới hiểu ra ý mà Liêu Linh Chuyên muốn nói với mình.
Liêu Linh Chuyên đang nói với Đường Hạ Linh rằng không nên để ý tới những người không đáng giá.
Có lẽ là Liêu Linh Chuyên cũng đã xem qua tin tức sáng nay nhỉ?
Đường Hạ Linh cười cười rồi nói: "Cảm ơn quản lý, tôi cũng cho rằng tôi xứng đáng có được những thứ tốt hơn nữa."
Đường Hạ Linh nói xong rồi hơi gật đầu với Liêu Linh Chuyên mới quay người đi ra ngoài.
Liêu Linh Chuyên ngồi lại trong phòng làm việc cũng nở một nụ cười.
Nói chuyện với người thông minh đúng là thoải mái thật, có rất nhiều thứ cô ấy chẳng cần nói thẳng ra thì Đường Như Phương cũng có thể hiểu được.

Đây cũng là điều khiến cho Liêu Linh Chuyên thích Đường Hạ Linh.
Một bên khác.
Sau khi Đường Hạ Linh rời khỏi phòng làm việc của quản lý thì không rề rà nữa mà đi thẳng xuống lầu, cô chuẩn bị đuổi những phóng viên kia về.
Trước cổng công ty có bảo vệ canh gác nên những phóng viên đó chẳng thể nào bước vào được, chỉ đành đứng ngoài mà ngóng trông.

Lúc Đường Hạ Linh bước xuống lầu một thì đã thấy đám phóng viên đó đứng dưới phơi người mặt trời nắng nóng, ai ai cũng mồ hôi đầm đìa nhưng tay vẫn cầm máy quay thật chặt, chẳng hề có ý muốn rời khỏi nơi này.
Đường Hạ Linh vội vàng bước tới, phát nước mà cô cố tình mua cho đám phóng viên rồi nói: "Mọi người uống nước trước đi đã, đừng có ngồi chờ ở đây như thế chứ, trời đang nắng gay gắt thế này mà ngồi đây thì dễ bị cảm nắng lắm đó."
Sự xuất hiện của cô hơi đột nhiên nên trong phút chốc đám phóng viên đó vẫn chưa phản ứng lại kịp, mà họ cũng chẳng ngờ rằng Đường Hạ Linh sẽ chủ động ra mặt như thế này.
Cuối cùng thì cũng chẳng biết là ai tỉnh táo lại hô to lên:

"Đường Hạ Linh đến kìa!"

Người đó vừa dứt lời thì mười mấy tên phóng viên đã vội vã ùa lên trước, vây quanh Đường Hạ Linh.
"Cô Hạ Linh, đến cùng quan hệ giữa cô với hai người Vi Khiết Bảo và Chu Phương Hoa là như thế nào vậy? Có đúng như những lời đồn ngoài kia không? Chu Phương Hoa là người thứ ba cướp đoạt chồng sắp cưới của cô hay sao?"
"Cô Hạ Linh, có tin tức cho rằng cô mới là kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm của người khác, cô thấy như thế nào? Cô có muốn giải thích gì không?"
"Cô Hạ Linh, chuyện lần này đã tạo nên sự rung động trước nay chưa từng có và cũng đã làm cho cô xuất hiện trước mặt công chúng.

Xin hỏi đây là kế hoạch của công ty các cô sao? Cô có ý định tham gia vào giới giải trí không?"
"Cô Hạ Linh này, có người bảo cô ném tiền mua danh, mua trang nhất, thậm chí còn bảo cô chèn ép anh Vi Khiết Bảo và cô Chu Phương Hoa để trả thù.

Xin hỏi cô là tin này có đúng không ạ?"
Mười mấy phóng viên lao nhao dùng những câu hỏi sắc bén của mình để điên cuồng tấn công Đường Hạ Linh, các loại câu hỏi cứ ném ra như chẳng cần suy nghĩ vậy, thậm chí cuối cùng còn suy nghĩ tới kế hoạch thương mại nữa chứ.
Mà Đường Hạ Linh thì từ đầu đến cuối vẫn bình tĩnh đối mặt với những ánh đèn máy ảnh lấp lóe.
Cô cũng là một người phóng viên, cô quen thuộc với tình cảnh như thế này hơn ai hết, cách trả lời của cô cũng như cá gặp được nước vậy, vừa thành thạo vừa nhuần nhuyễn.
"Cảm ơn các bạn đã không ngại vất vả đến đây để phỏng vấn tôi.

Tôi sẽ đứng đây trả lời từng câu hỏi của tất cả mọi người.

Đầu tiên, tôi không có ý định dấn thân vào giới giải trí, tôi cũng như mọi người thôi, là một người phóng viên.

Vả lại tôi rất thích công việc này nên tạm thời chưa muốn đổi nghề."
"Về phần một chuyện khác thì tôi cũng chẳng có gì để nói cả.


Chu Phương Hoa là con gái của mẹ kế tôi, Vi Khiết Bảo là bạn của tôi từ nhỏ đến lớn, hai người họ đều là người thân của tôi.

Vậy nên cho dù cuối cùng hai người họ có lựa chọn ở bên nhau hay không thì tôi đều tôn trọng và vui mừng cho hai người đó.

Tôi cũng rất sẵn lòng chúc phúc bởi vì hai người họ yêu nhau thật lòng."
"Và cuối cùng tôi mong rằng mọi người đừng có bám víu lấy chuyện này nữa, chị của tôi đã có thai rồi nên mong mọi người đừng làm cô ấy tổn thương."
Đường Hạ Linh nói xong thì cúi người cầu xin đám phóng viên.
Mọi người có thể nhận ra sự chân thật và tha thiết trong ánh mắt của cô.
Nhưng đám phóng viên có thể cảm nhận rõ ràng sự buồn bã và khổ sở từ trong những lời mà Đường Hạ Linh nói.

Chỉ là những cảm xúc thường ngày chẳng có gì đặc biệt mà thôi nhưng chẳng hiểu sao lại khiến cho người ta cảm thấy rất thương xót.
Dường như các phóng viên cũng đã bị lây nhiễm sự đau khổ của cô nên tất cả đều im lặng, chẳng biết nên nói gì mới tốt.
Đường Hạ Linh thấy thế thì biết rằng cô đã đạt được mục đích của mình.
Nói tới kinh nghiệm làm phóng viên thì có lẽ Đường Hạ Linh chẳng bằng những phóng viên gạo cội ở đây, nhưng khi nhắc đến khả năng ứng đối thì chắc chắn cô là số một.
Những câu nói vừa rồi của Đường Hạ Linh đã để lộ ra rất nhiều tin tức, đủ để cho đám phóng viên này chế tạo một đống tin đồn không có căn cứ..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện