Nhìn thấy Tần Kính Thiên giàu có như vậy, Giản Ánh Nhu nhìn xung quanh, tò mò nói: "Tần Kính Thiên, trước kia anh kinh doanh gì?"
Tần Kính Thiên nói: "Hầu như thứ gì kiếm tiền được đều làm."
Anh thật sự nói thật, ăn uống khách sạn, bất động sản, du lịch, công ty giải trí, điện tử khoa học kỹ thuật các loại, phàm làm ăn kiếm tiền thì tập đoàn Thịnh Thiên của nhà họ Tần đều từng lướt qua, hơn nữa làm vô cùng lớn.
Giản Ánh Nhu không biết tình hình thực tế, lại cho là anh đang qua Quýt với mình, cũng không còn hào hứng hỏi nữa.
Tần Kính Thiên bề bộn nhiều việc.
Bởi vì sau khi lên xe anh đã bật máy tính lên xử lý một số văn bản tài liệu, điện thoại làm việc để bên cạnh cũng không ngừng vang lên.
Xe chạy chừng mười phút, đoán chừng anh đã nhận mười mấy cuộc điện thoại, Tần Kính Thiên nói tiếng anh rất chuẩn.
Trước kia lúc lên đại học, Giản Ánh Nhu cũng từng học Anh văn cấp sáu, nhưng đối với những từ công việc làm ăn của Tần Kính Thiên thì cô nghe cũng không hiểu lắm.
Mơ hồ nghe anh truyền xuống một số mệnh lệnh, ngôn ngữ sắc bén, quyết đoán nhanh chuẩn tàn nhẫn.
Đổi mới khoa học kỹ thuật mới phát triển hai năm nay, nghề này còn chưa làm đến nước ngoài, Giản Ánh Nhu suy đoán hẳn là Tần Kính Thiên đang xử lý chuyện làm ăn của mình.
Đại khái qua chừng nửa tiếng, cuối cùng Tần Kính Thiên cũng dừng lại, nghiêng đầu nhìn sang Giản Ánh Nhu: "Đang suy nghĩ gì đó?"
Khó khi anh mở miệng nói chuyện phiếm với cô, Giản Ánh Nhu cười nói: "Tôi muốn hỏi trong nhà anh gồm có những ai?"
Trước kia Giản Ánh Nhu cũng chưa từng nghĩ sẽ hỏi về người nhà Tần Kính Thiên, có thể là hôm qua anh tín nhiệm cô vô điều kiện khiến cho cô muốn hiểu về anh hơn.
Tần Kính Thiên dừng một chút, nói: "Bên trên có ông nội và bố mẹ, dưới có một em gái không hiểu chuyện."
Lúc Tần Kính Thiên nói về cô em gái này, hình như còn cắn răng, cảm giác như đang nhẫn nhịn gì đó.
Giản Ánh Nhu thấy hứng thú, lại hỏi: "Em gái không hiểu chuyện sao? Là không hiểu chuyện thế nào?"
Tần Kính Thiên nhíu mày lại, không muốn nhắc lại.
Bọn họ đã đăng ký kết hôn gần một tháng, thế nhưng Tần Kính Thiên chưa từng nhắc đến chuyện gặp phụ huynh với cô, bây giờ cô hỏi, anh cũng không muốn nói.
Mình không muốn nhắc đến người trong nhà trước mặt Tần Kính Thiên là bởi vì trong nhà từng xảy ra chuyện, vậy còn Tần Kính Thiên là vì sao?
Hay là quan hệ không tốt với người trong nhà? Hoặc là có nguyên nhân khác?
Giản Ánh Nhu không muốn nghĩ theo chiều hướng xấu, nhưng lại không tin trên đời có nhiều chuyện trùng hợp như vậy, có lẽ là Tần Kính Thiên không muốn dẫn cô đi gặp người nhà.
Sau khi nghĩ như vậy, Giản Ánh Nhu mấp máy môi cũng không hỏi thêm nữa.
Lại qua nửa ngày, nghe thấy Tần Kính Thiên nói: "Giản Ánh Nhu, người nhà của tôi cũng không ở trong nước, mấy ngày nữa họ trở về, tôi sẽ dẫn em đi gặp bọn họ."
Giản Ánh Nhu cười: "Tôi không có ý này."
Tần Kính Thiên hỏi lại: "Vậy em có ý gì?"
Giản Ánh Nhu lại không phản bác được.
Sau hai tiếng, rốt cuộc xe của bọn họ trở lại cảnh thành Mộng Khoa.
Sau khi xuống xe, Giản Ánh Nhu dự định đi siêu thị bổ sung một số vật dụng hàng ngày và nguyên liệu nấu ăn.
Tần Kính Thiên vẫn còn bận rộn lại buông văn kiện trong tay xuống, xuống xe cùng với cô: "Tôi đi với em."
Thấy anh bận rộn như vậy, Giản Ánh Nhu rất không đành lòng: "Anh đi làm việc của anh đi.
Một mình tôi đi là được."
Tần Kính Thiên nhìn cô, dẫn đầu đi về phía trước, còn ném câu nói tiếp theo: "Chồng của em không phải chỉ trưng cho đẹp."
Giản Ánh Nhu lắc đầu, đành phải đuổi theo.
Tần Kính Thiên chủ động đẩy xe mua sắm, đi ở bên trái Giản Ánh Nhu.
Xung quanh truyền đến tiếng nghị luận nho nhỏ: "Người đàn ông kia rất đẹp trai, rất có sức hấp dẫn."
Giản Ánh Nhu không nhịn được ngẩng đầu nhìn anh, cười đến lông mày cong cong: "Có người đang khen anh kìa."
Nét mặt Tần Kính Thiên hờ hững trả lời: "Tôi không cần họ khen."
Giản Ánh Nhu cong môi, hỏi: "Vậy anh cần ai khen?"
Tần Kính Thiên cúi đầu nhìn cô, gương mặt Giản Ánh Nhu đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Anh rất đẹp trai, anh là người đàn ông đẹp trai nhất mà tôi từng thấy."
Giản Ánh Nhu nói thật, nhưng lúc nói chuyện không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
Bởi vì ánh mắt của người đàn ông này quá sắc bén, dường như có thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng của người khác.
Sau giây phút im lặng ngắn ngủi, cô lại