Giản Ánh Nhu trở lại văn phòng của bộ phận kinh doanh, nghe thấy các đồng nghiệp trong bộ phận đang thảo luận về tổng giám đốc mới.
Nói văng cả nước bọt, giống như rất hiểu vị tổng giám đốc mới này.
Đồng nghiệp Lâm Tố Uyên thấy Giản Ánh Nhu, vội vàng chạy lại: "Giản Ánh Nhu, vẫn là cô may mắn, lúc này có thể đứng đứng làm việc bên cạnh tổng giám đốc.
"
Giản Ánh Nhu cười nhạt: "Đều là công việc thôi, làm việc cạnh ai chẳng phải là làm việc.
Nếu như cô cảm thấy làm việc bên cạnh tổng giám đốc rất tốt, sau này gặp lại chuyện như hôm nay, tôi sẽ bảo giám đốc phái cô đi.
"
Diệp Mị vội vàng khoát tay: "Mặc dù tổng giám đốc mới của chúng ta đẹp trai mê người, nhưng ánh mắt và khí thế kia đúng là không phải loại tôm tép nhãi nhép như chúng ta có thể dám đến gần.
"
"Lát nữa tổng giám đốc mới sẽ tới tuần tra theo thường lệ, đều quay về chỗ làm việc chăm chỉ cho tôi.
" Giám đốc bộ phận kinh doanh Triệu Linh Phân đi vào văn phòng, căn dặn các cấp dưới của mình.
Tổng giám đốc mới sắp đến tuần tra!
Nghe được tin tức này, Giản Ánh Nhu không kìm được nuốt một ngụm nước bọt, khẩn trương đến mức trái tim đều căng chặt.
Cô còn cần một ít thời gian tiêu hóa chuyện Tần Kính Thiên- chồng mới cưới của cô chính là tổng giám đốc mới của công ty, tạm thời vẫn chưa sẵn sàng đối mặt với anh.
Các đồng nghiệp khác đều trở lại chỗ ngồi, chỉ có Giản Ánh Nhu còn ngây ngô sững sờ đứng yên tại chỗ, Triệu Linh Phân nhìn về phía Giản Ánh Nhu: "Giản Ánh Nhu, cô còn có việc gì sao?"
"Không có.
" Giản Ánh Nhu phục hồi tinh thần, lặng lẽ siết quả đấm, vội vàng trở về chỗ ngồi, mở máy tính ra kiểm tra tư liệu khách hàng.
Trong chốc lát, thang máy vang lên ting tinh, Tần Kính Thiên xuất hiện trước mặt Giản Ánh Nhu dưới sự vây quanh của một đám người.
Nhưng mà Tần Kính Thiên chỉ chào lại các nhân viên rồi nghe Triệu Linh Phân báo cáo đơn giản, sau đó đã dẫn một đám người rời đi.
Tần Kính Thiên vừa đi, bộ phận kinh doanh lại huyên náo lên.
Ngay cả Triệu Linh Phân bình thường vẫn luôn chững chạc cũng không nhịn được lắm mồm với đồng nghiệp mấy câu.
Chủ đề của đám người đơn giản là vị tổng giám đốc đẹp trai một cách bất công thế này chưa lập gia đình hay đã kết hôn?
Giản Ánh Nhu nghe bọn họ thảo luận nhưng không lên tiếng, trong đầu lại nghĩ nếu để cho đám người này biết trên giấy đăng ký kết hôn của tổng giám đốc viết tên cô thật to ở vị trí bạn đời, có khi nào cô sẽ bị đám phụ nữ này xé xác không?
Cuối cùng một ngày làm việc tràn đầy sự căng thẳng và thấp thỏm cũng đã đi qua.
Các đồng nghiệp đều về hết, Giản Ánh Nhu mới thu dọn rồi tan việc.
Công việc ban ngày đã kết thúc, buổi tối cô nên dùng tâm trạng thế nào để đối mặt với Tần Kính Thiên đây?
Giản Ánh Nhu thật sự không biết, thậm chí không biết có nên quay về nơi gọi là “nhà” của cô và Tần Kính Thiên không.
Ra khỏi cửa công ty, Giản Ánh Nhu rẽ phải theo thói quen, đi tới trạm tàu điện ngầm ở cửa B của Viện khoa học kỹ thuật, đi một đoạn đường mới nhớ ra, bây giờ cô và chồng mới cưới ở chung một chỗ.
Nhà của Tần Kính Thiên cách Viện khoa học kỹ thuật không xa, đi xe buýt cũng chỉ qua ba trạm, đi bộ thì mất khoảng nửa giờ đã đến.
Giản Ánh Nhu nhìn đồng hồ, bây giờ mới năm giờ nhiều, dù sao vẫn chưa nghĩ ra phải làm sao đối mặt với Tần Kính Thiên, dứt khoát lựa chọn đi bộ về nhà, vừa vặn có thể suy nghĩ thật kỹ chuyện của hai người.
Trở lại dưới lầu chung cư, Giản Ánh Nhu quyết định đến siêu thị đồ tươi sống bên cạnh mua chút rau cải và thịt.
Mặc kệ chuyện lớn gì, no bụng mới quan trọng nhất.
Cô không biết Tần Kính Thiên thích ăn gì, lấy điện thoại ra, định hỏi thử nhưng lại lo lắng không biết đối phương có tiện nghe điện thoại không, vì vậy lại cất điện thoại di động.
Chọn nguyên liệu nấu ăn xong, mang về nhà.
Cách thang máy một đoạn khoảng cách, Giản Ánh Nhu thấy được bóng dáng xa lạ mà quen thuộc kia, anh đang nhìn về phía cửa thang máy, đứng nghiêm, cả người là bộ vest xám, anh mặc vào rất đẹp mắt.
Tần Kính Thiên đứng thẳng tắp, tỷ lệ thân hình rất tốt, từ xa nhìn lại giống như một phong cảnh xinh đẹp.
Đến tận bây giờ Giản Ánh Nhu vẫn không rõ lắm, bề ngoài ưu tú như vậy, thậm chí còn là tổng giám đốc của công ty lớn, tại sao lại đi coi mắt, hơn nữa còn gặp một lần đã chọn trúng một cô gái vô cùng bình thường như cô?
"Anh về rồi à.
" Giản Ánh Nhu đi tới, cố gắng