Chương 101
Nhưng mà đột nhiên lại xảy ra… Một việc đã xảy ra, làm cho cô phải quyết tâm trở về nước, trở lại bên cạnh Vân Thiên Lâm. Đó là lần đầu tiên cô nghe được một giọng nữ nói chuyện điện thoại qua máy của anh, một khắc đo, làm cho Chu Nhã Tĩnh bị luống cuống hoàn toàn.
Đó là đêm khuya, tại sao lại có người phụ nữ trong phòng anh đêm khuya, nghe âm thanh trong điện thoại, cho thấy mối quan hệ không tồi.
Chu Nhã Tĩnh an ủi chính mình, mọi người đều đã là người trưởng thành, mấy chuyện giải quyết nhủ cầu là chuyện hoàn toàn hết sức bình thường. Vân Thiên Lâm cũng chỉ là một người đàn ông, anh cũng có như cầu. Ở Paris, cô cũng đã có vài lần mối quan hệ như thế, cho nên cô không ngại.
Sau đó cô trở về nước, lại nhìn thấy một tin tức và hình ảnh trên tạp chí Vân Thiên Lâm dắt tay một người phụ nữ thần bí trong một buổi đấu giá. Người phụ nữ này nhìn qua không thấy rõ mặt nhưng nhìn bóng lưng cũng cho thấy là một cô gái thanh tú, so với cô thì hoàn toàn khác nhau.
Chu Nhã Tĩnh không tin, cô như vậy lại đi thua một người phụ nữ khác. Nếu như cô đã trở lại thì nhất quyết cô phải níu kéo cho bằng được Vân Thiên Lâm thuộc về mình, phải lấy lại những thứ đáng lí ra phải thuộc về cô.
Về nước, tin tức đầu tiên cô nghe được chính là Vân Thiên Lâm đã kết hôn, rồi Vân gia còn tổ chức một hôn lễ lớn. Tin tức này đối với Chu Nhã Tĩnh mà nói, quả thực là sét đánh ngang tai.
Chu Nhã Tĩnh cả người trở nên ngây ngốc, cô không thể tin tưởng chuyện này là thật. Nhưng tin này chính là Vân gia tự công bố, Vân Thiên Lâm lại không có vẻ như là biện luận đính chính lại tin tức là giả.
Nếu như không phải là anh ngầm đồng ý thì Vân gia cũng sẽ không đăng tin này.
Cô tin tưởng, Vân Thiên Lâm thật sự đã kết hôn.
Cũng bởi vì chính tin tức này, cho nên cô mới chạy đến quán bar uống rượu rồi lái xe, xảy ra tai nạn xe.
Hình như ông trời cố ý an bài cho bọn họ gặp nhau, cô không ngờ người đụng phải mình chính là Cố Thần. Cô liền biết, đây chính là ông trời sắp đặt, cô phải nắm bắt cơ hội này, nếu cô buông bỏ lần này, e sẽ không còn cơ hội nào nữa.
“Anh không giận, chuyện năm đó, anh hoàn toàn đã quên rồi.”
Anh đã quên? Chu Nhã Tĩnh không rõ ý tứ của Vân Thiên Lâm, chuyện năm đó anh không để bụng, anh