Chương 133
Nhưng mà hiện tại chứng cứ đều hướng về Bạch Hiểu Nguyệt, cô không tin là Vân Thiên Lâm còn có thể xoay chuyển cục diện hiện tại, trừ phi anh ta có thể biến ra đôi bông tai, bằng không Bạch Hiểu Nguyệt sẽ không thoát khỏi tội danh ăn trộm được.
Vương Lily nghĩ, đắc ý nở nụ cười, đột nhiên cảm thấy mình sao mà thông minh quá, thế mà lại có thể nghĩ ra được cách này, cô thật là mong chờ kết cục của Bạch Hiểu Nguyệt.
“Vân thiếu!” Thời điểm Vân Thiên Lâm xuất hiện sớm đã bị Anna chú ý, Anna bị mê lực của Vân Thiên Lâm hấp dẫn, người đàn ông khí chất xuất chúng, thần thần bí bí rốt cục hôm nay cô cũng đã gặp được.
Thậm chí Vân Thiên Lâm so với trong truyền thuyết càng thêm mê người hơn, ngũ quan tuấn tú, khí chất xuất chúng cũng đủ lấn áp mọi người, đây mới là người mà cô cần tìm kiếm, quả thực làm cho người khác không thể kháng cự được.
Cô đi chậm rãi tới gần người Vân Thiên Lâm, tim đập càng lúc càng nhanh, kích động đến hơi thở trở nên dồn dập. Anna ngẩng đầu ưỡn ngực, lấy tư thế mình thấy tự hào nhất ưu nhã đứng một bên, chờ Vân thiếu lại đây rối chính mình chào hỏi, lòng đã kích động đến mức không đợi được.
Vân thiếu có phải biết hôm nay cô tham gia cuộc họp báo này cho nên mới đặc biệt ghé thăm để đến nhìn cô… Nhưng ngay sau đó, Vân Thiên Lâm đi thoáng qua Anna, liền một cái anh cũng cảm thấy mất thời gian, dám coi người của anh là kẻ trộm anh nhất quyết không tha, ánh mắt anh từ lạnh lẽo trở nên ôn nhu như nước khi đi đến phía trước, giống như là hai người khác nhau đang tồn tại trong một bản thể.
Đầu óc Anna oanh một tiếng nổ tung, đây là chuyện gì, anh ta…Không phải là tới đây xem cô sao? Toàn bộ những người ở đây, chẳng lẽ còn có người phụ nữ nào hơn cô sao?
Anna đưa mắt nhìn theo Vân Thiên Lâm thân mật nói chuyện với Bạch Hiểu Nguyệt, cả khuôn mặt Anna từ ửng đỏ chuyển sang tái xanh, cuối cùng giận đến tái mặt, thay đổi biến hóa.
“Vân thiếu, tôi là Anna, có một lần tham dự họp báo chúng ta đã từng gặp qua. Vị tiểu thư này là bạn của anh sao? Nếu là người quen, đôi bông tai kia coi như tôi tặng cho vị tiểu thư này coi như quà ra mắt.”
Thật vất vả mới có cơ hội nhìn thấy Vân Thiên Lâm, có ai là không biết đại vị của Vân thiếu trong thành phố Y này, chỉ cần anh ho khan một tiếng