Chương 146
“Cái gì miệng hôi?” Tô Na ra vẻ nhắc lại câu nói của Bạch Hiểu Nguyệt, phối hợp với Bạch Hiểu Nguyệt mà diễn, kẻ xướng người họa đúng là làm cho người ta tức chết.
Bạch Hiểu Nguyệt lóe mắt một cái liếc thoáng qua bàn bên cạnh đã nhìn thấy sắc mặt hai người trầm xuống, trong lòng lạnh lùng cười, mới như vậy đã chịu không nổi, sao có thể chơi nổi với bọn cô lâu dài.
“Những lời ám chỉ này thật đúng là có hiệu quả, hai người kia mặt đã đen lắm rồi, so với than chắc còn được đấy, không cần phải ra mặt làm gì cho mệt.!” Tô Na thật sự là nhịn không được, nở một nụ cười, Bạch Hiểu Nguyệt ăn cơm lại càng vui vẻ hơn. Hai người tiếp tục nói chuyện bỏ mặc mấy bà thím nhiều chuyện bên kia, ở trong mắt Lý Vân liền trở thành một bộ dáng ương ngạnh kiêu ngạo.
Một bàn tay Lý Vân nắm chặt chiếc đũa trong tay, tức giận đến phát run. Còn chưa có người nào dám chế nhạo cô như vậy, chẳng lẽ bọn họ cho rằng cô không biết là những lời này là đang nhắm lấy cô hay sao?
“Chúng ta ăn nhanh lên, bằng không lát nữa có muốn ăn cũng không được.” Tô Na phụ họa, ăn lấy ăn để, hôm nay là một bữa cơm đặc biệt vui vẻ, Tô Na cảm thấy làm bạn với Bạch Hiểu Nguyệt quả là thú vị.
Chỉ là Bạch Hiểu Nguyệt cao cao tại thượng, địa vị cao như vậy hẳn là sẽ không muốn làm bạn với cô, chỉ có mình cô là ảo tưởng về tình bạn này mà thôi.
“Bạch Hiểu Nguyệt, cô có bản lĩnh thì nói lại một lần nữa xem.”
Lý Vân không phải cái gì là tiểu thư nhà khuê các, cành vàng lá ngọc, nhìn hai người vui vẻ ăn như vậy, sao cô có thể cam tâm cho được. Cạch một tiếng, đem chiếc đũa đặt lên trên bàn, đôi tay chống nạnh trừng mắt đứng trước mặt Bạch Hiểu Nguyệt.
Bạch Hiểu Nguyệt căn bản nhìn cũng không nhìn, tiếp tục ăn cơm cho xong. Lúc này mới nâng mí mắt lên hướng về phía Lý Vân mà nhìn lướt qua. Loại ánh mắt này chính là khinh miệt Lý Vân như muốn đang phát điên.
“Bạch Hiểu Nguyệt, tôi là đang nói với cô, một thực tập sinh lại nên có thái độ đó với trưởng bối sao?”
Bạch Hiểu Nguyệt lấy khăn ăn lau miệng một cái rồi từ tốn gấp miếng khăn lại bỏ vào trong thùng rác, bữa ăn hôm nay rất ngon. Làm xong, Bạch Hiểu Nguyệt mới nhìn trực tiếp Lý Vân, bộ dạng ghét bỏ nói: “Vậy thái độ của thực tập sinh phải nên như thế nào, chẳng lẽ phải quỳ xuống dập tạ mấy đầu thì