Chương 158
“Bà Vân quá thông mình, đi trước ông Vân một bước. Có điều địa chỉ một chút sau sẽ gửi cho em, em đang ở đâu, để anh đi đến đón em.” Bạch Hiểu Nguyệt nói địa chỉ cho anh biết, sau đó đứng ở chỗ đó đợi anh.
Trước kia cô ghét nhất là chờ đợi ai đó, giờ khắc này chờ đợi đối với cô vô cùng hạnh phúc. Bạch Hiểu Nguyệt lúc này mới thấy rõ chờ đợi không hẳn là đáng ghét mà là ai là người đáng để cho bạn chờ đợi.
Giai Giai bằng tốc độ nhanh nhất đem đồ trở về nhà cất, rồi sau đó nhận được tin nhắn không chút suy nghĩ trực tiếp đi lấy xe, dọc đường đi cô hận không thể chạy thật nhanh đến nhà anh, trên xe cô không quên mang theo các loại thuốc cảm mạo.
Đến trước cửa chung cư nhà Cố Thần, Giai Giai sốt ruột đến mức liên tục ấn chuông cửa, người bên trong chậm chạp chưa có mở cửa.
Cố Thần đau đầu chóng mặt nằm ở trên giường động cũng không muốn động, mơ hồ nghe được có người ấn chuông cửa, Cố Thần cảm thấy phiền, nhưng vẫn phải gượng người đứng dậy đi mở cửa.
Chỉ là thời điểm Cố Thần mở cửa, trong nháy mắt nhìn thấy Giai Giai, anh đột nhiên như tỉnh cả người lại.
Giai Giai không quan tâm đến sự bất ngờ của anh lắm, cô mặc kệ, nhìn thấy sắc mặt khó coi của anh, cô cầm theo bịch thuốc nắm lấy tay anh kéo vào nhà.
“Sao anh lại trở thành thế này? Lớn như vậy rồi còn không biết chăm sóc tốt bản thân mình, anh nhìn bộ dáng hiện tại của mình xem, trông thật thảm hại? Chỉ vì một người phụ nữ chẳng ra gì có đáng không?
Cố Thần anh muốn dạng phụ nữ nào mà chẳng được, sao cứ phải cố chấp một người, anh đúng là làm em phải khinh thường anh.”
Cố Thần dựa người vào sô pha, nhìn người phụ nữ đang mắng chửi trong nhà anh, đột nhiên anh có cảm giác lạ. Trần Giai Giai đứng ở trước mặt anh rất mơ hồ, nhòe nhòe, căn bản anh không nghe rõ cô đang nói cái gì?
“Sao em lại tới đây?” Cố Thần nhớ rất rõ, hôm nay là thứ bảy, người phụ nữ này không phải nói mỗi ngày mình đều rất bận sao, căn bản là không có thời gian lo cho người khác? Hôm nay sao rảnh rỗi