Chương 303
Một câu cũng là Vân Thiên Lâm, hai câu cũng là Vân Thiên Lâm quan tâm cô ta, làm như cô ta là vợ của Vân Thiên Lâm không bằng. Người bị bệnh, không kỹ lưỡng một chút sao có thể chăm sóc được bệnh nhân, Vân Thiên Lâm là người trọng bạn bè, anh ấy ân cần như vậy cũng là lẽ dĩ nhiên, có cái gì mà Chu Nhã Tĩnh cứ lên mặt khiêu khích.
Bạch Hiểu Nguyệt không muốn tranh luận với Chu Nhã Tĩn tiếp, chỉ cần trong lòng cô hiểu được Vân Thiên Lâm luôn yêu cô, anh luôn coi cô là một người quan trọng là được rồi.
Nếu cô với Chu Nhã Tĩnh bởi vì chuyện này mà đi phân cao thấp, chẳng khác nào cô giống với Chu Nhã Tĩnh. Sớm hay muộn gì cũng có ngày cô sẽ trở thành Chu Nhã Tĩnh thứ hai, khi đó cô sẽ cảm thấy vô cùng ghét bản thân mình đừng nói chi là Vân Thiên Lâm.
“Đang nói gì đó?” Thời điểm Vân Thiên Lâm tiến vào vừa lúc nhìn thấy hai người đang trò chuyện, nhưng nét mặt của Bạch Hiểu Nguyệt không được tốt cho lắm. Anh không biết đã xảy ra chuyện gì với Bạch Hiểu Nguyệt, anh mới gọi điện cho A Nham thì được báo là từ lúc anh rời khỏi là cô đã rầu rĩ không vui.
Nhiều ít anh vẫn đoán được phụ nữ đều là khẩu thị tâm phi, càng thể hiện mình phóng khoáng báo nhiêu nhưng thực chất là rất để ý.
Rõ ràng rất để ý nhưng lại đẩy anh cho người phụ nữ khác, anh thật không hiểu suy nghĩ của phụ nữ.
Anh không nhớ rõ là mình có yêu cầu cô trở thành một người vợ hiền rộng lượng hoặc là cái gì.
Ngược lại anh thích bộ dạng này của cô, ở trước mặt người phụ nữ khác không nói rõ đạo lý, ghen tuông vì anh, đặc biệt đáng yêu.
“Không có gì, em không cẩn thận, thấy được giấy kết quả kiểm tra của Bạch Hiểu Nguyệt nói là cô ấy bị cung hàn, thể chất yếu ớt, hình như đã dọa phải cô ấy rồi.”
“Cung hàn?”
Bạch Hiểu Nguyệt trong lòng khẩn trương, chuyện này là chuyện của riêng cô, Chu Nhã Tĩnh thấy được thì thôi, sao còn lại nhiều chuyện với anh làm gì. Chuyện này cô chưa chuẩn bị tâm lý tốt nói với Vân Thiên Lâm, được rồi nhờ nhân cơ hội này Chu Nhã Tĩnh nói ra cũng tốt, chứ cô không đủ dũng cảm để nói ra với anh.
Nhìn phản ứng nghi hoặc của Vân Thiên Lâm, nhất thời trong lòng Chu Nhã