Chương 321
Vân Thiên Lâm nhìn bóng dáng hai người bọn họ nhanh chóng rời đi, mọi người cũng thấy thế mà tản ra đi hết, thế là đã xong chuyện.
Bạch Vân Khê bị Trình Lãng kéo đi, trong lòng vẫn cảm thấy có gì đó rất ấm ức. Tại sao Vân gia lại tin vào Bạch Hiểu Nguyệt một cách tuyệt đối như vậy, chẳng lẽ người Vân gia không có một chút gì hoài nghi hay sao?
Trình Lãng kéo Bạch Vân Khê đến một bên, giọng anh đã thay đổi chuyển sang ngữ khí tức giận.
“Bạch Vân Khê, rốt cục là em muốn gì đây. Bản thân mình mang thai còn đi nói lung tung chuyện nhà người ta, anh không muốn lúc nào anh cũng đi giải quyết hậu quả giúp em đâu. Nhà họ Trình chúng ta đấu lại với nhà họ Vân sao? Trước khi em làm gì đó, em có thể suy nghĩ đến anh trước được không? Công ty cũng sắp bị em quấy quá đến điên rồi.”
Trình Lãng kéo kéo cà vạt, anh thực sự không kìm được nữa, nếu như là Bạch Hiểu Nguyệt, thì cô sẽ không làm ra mấy loại chuyện này để anh đi dọn tàn cuộc. Bạch Vân Khê ngoài yếu đuối, khóc lóc ra còn có thể làm chuyện gì cho anh chứ.
Bạch Vân Khê đột nhiên bị mắng, ánh mắt trở nên nghẹn uất, chực trào ra nước mắt.
“Trình Lãng, em không cố ý, tất cả những thứ em nghe đều hoàn toàn là sự thật, em chỉ nói với mọi người những gì mà em nghe được thôi. Tại mọi người không tin em, đều nói em là nói dối.”
“Em có hiểu vấn đề nằm ở đâu không? Cho dù nó có là thật đi chăng nữa, em cũng không được lan truyền đi như thế. Anh bây giờ cảm thấy thật sự rất hối hận đã dẫn em đi theo, chẳng lẽ anh phải nghe lời của Vân Thiên Lâm là lần sau cấm tuyệt em đi đến các bữa tiệc.
Chẳng hiểu sao khi ấy anh lại lên giường với em nữa, để bây giờ suốt ngày gây ra phiền toái.”
Bạch Vân Khê không thể tin được Trình Lãng lại xúc phạm cô đến như thế, nhưng nhưng nghĩ đến đứa con trong bụng, cô không thể tức giận cãi nhau tay đôi với Trình Lãng được. Không khéo anh sẽ đuổi cô ra khỏi Trình gia. Bạch Vân Khê giả vờ là con thỏ yếu ớt nhào vào lòng Trình Lãng.
“Lãng à, là em sai rồi, anh tha thứ cho em có được không? Lần sau em sẽ không như thế nữa, em sẽ ngoan ngoãn ở bên anh, chăm sóc anh và con, anh đừng mắng