Chương 327
Lý Khanh Vũ đứng ở một bên nhìn tình huống này lại thêm một trận đau đầu, anh day day trán. Ai biết được Mộ Dung Tình lại nói ra mấy lời lẽ thô thiển đó. Nếu anh là Vân Thiên Lâm cũng sẽ làm như vậy, mấy người đàn ông ai có thể chịu đựng được khi bị người khác xúc phạm vợ của mình. Nhưng dù sao đi nữa, buổi tiệc hôm nay là anh dẫn Mộ Dung Tình tới, anh phải có trách nhiệm với cô.
“Vân thiếu, chuyện này không phải đến mức đó chứ, thu mua Mộ Dung là một việc lớn, anh cứ xem như là một người ngốc nói hươu nói vượn, đừng để ý làm gì, anh có thể vì tôi mà tha cho Mộ Dung Tình một lần được không?”
Vân Thiên Lâm phản bác ngay lập tức, không cần suy nghĩ: “Không được, sự việc lần này đã đi quá mức giới hạn của tôi, lời tôi đã quyết không thể rút lại được. Đây cũng là răn đe cho mọi người ở đây biết, Vân gia không phải muốn nói tùy tiện thế nào cũng được. Làm ảnh hưởng đến danh dự của Vân gia, tôi quyết không tha.”
Lý Khanh Vũ thở dài, chuyện này anh không thể giúp gì được cho Mộ Dung Tình, anh đã thay mặt nói giúp cho nhưng Vân Thiên Lâm vẫn cứ kiên quyết.
Lúc này thì A Nham cầm di động tiến vào, vẻ mặt nghiêm túc: “Vân thiếu, tôi đã truyền mệnh lệnh xuống toàn công ty, hiện tại thì đã bắt đầu hành động. Nhưng bởi vì quyết định có chút gấp gáp cho nên có thể phải năm đến bảy ngày sau mới xong xuôi.”
Phải biết rằng, Mộ Dung gia thua xa với Vân gia, nhưng xét về mặt bằng chung thì Mộ Dung gia không phải là một gia tộc nhỏ, cứ như vậy mà tàn lụi chỉ trong chớp mắt, đủ hiểu Mộ Dung Tình lần này đã làm chuyện kinh thiên động địa gì.
“Anh thật sự là muốn xuống tay với Mộ Dung gia?” Bạch Hiểu Nguyệt nhìn cuốn báo cáo tài chính kinh tế, thể loại báo mà cô chẳng bao giờ đọc, mới sáng ra cô đã bị anh dúi vào trong tay ép buộc đọc. Cô nghĩ lời nói của anh hôm qua chỉ là lời đe dọa thôi chứ.
“Này, Vân Thiên Lâm, em không dám nghĩ là vì em mà anh làm như thế đâu. Chắc đây đã có trong kế hoạch của RV, thời may lấy em làm cái cớ, em đoán đúng chứ?” Bạch Hiểu Nguyệt nghĩ nghĩ, nói ra suy đoán của mình, Vân Thiên Lâm có phải là người làm việc theo cảm xúc đâu, cô cũng không tự luyến mà nghĩ mình quan trọng đến thế.
“Bà Vân à, sao em không có lòng tự tin ở bản thân vậy. Anh chính là bởi vì em cho nên mới làm như vậy.” Vân Thiên Lâm ép chặt Bạch Hiểu