Chương 68: Là Vân phu nhân không thể tùy tiện
Bạch Hiểu Nguyệt nhìn cả người mình, có chút nhận không ra. Cô không ngờ tới cũng không hề biết chính mình lại có bao nhiêu xinh đẹp, giống như là cô đang nằm mơ vậy.
“Vân thiếu quả nhiên là người có mắt chọn người, bộ váy dạ hội này vì phu nhân mà chế tác ngày đêm. Làn da của thiếu phu nhân rất đẹp kết hợp với màu xanh hải dương của chiếc váy này đúng là đẹp không sao tả xiết. Quả thật chiếc váy này sinh ra là để dành cho thiếu phu nhân.” Một người trong số đó nói.
VietWriter
Bạch Hiểu Nguyệt trước giờ chưa từng thử qua bộ váy nào màu xanh của biển cả, đây vẫn là lần đầu tiên. Váy dài cùng với thiết kế eo cao, càng làm tôn thêm đường cong cơ thể của cô. Phía trước ngực ẩn hiện, bên hông lại có nơ bướm lại càng tăng thêm vài phần xuân cảnh.
Làn da của Bạch Hiểu Nguyệt quả thật rất trắng lại mịn, chuyên viên trang điểm chỉ trang điểm nhẹ cho cô theo lối tự nhiên. Cả người của cô đều có một chút khác biệt, khuôn mặt ngây thơ thánh thiện nhưng cơ thể lại là của yêu tinh.
Bạch Hiểu Nguyệt mang đôi giày cao gót mười phân, trong nháy mắt liền biến thành nữ thần, cả người đều toát ra khí chất thanh thanh tại thượng, quả thực rất hoàn mỹ.
Tóc của Bạch Hiểu Nguyệt vốn rất thẳng, vào trong tay của nhà tạo mẫu tóc liền biến thành lượn sóng bồng bềnh trước ngực.
Đọc nhanh ở VietWriter
Nhìn người trong gương, mỗi biểu cảm hành động đều toát lên thần thái nữ thần. Bạch Hiểu Nguyệt có chút ngây dại chính mình.
Một người khác lại nói: “Phu nhân, người nhất định là đẹp nhất trong buổi đính hôn ngày hôm nay.” Không có người phụ nữ nào là không yêu cái đẹp, Bạch Hiểu Nguyệt cũng không ngoại lệ, trước kia tuy cô cũng có dành nhiều cho bản thân mình nhưng cũng không đến mức nghĩ rằng mình có thể xinh đẹp đến nhường này.
“Tôi muốn đi cho Vân Thiên Lâm xem một chút.”
Bạch Hiểu Nguyệt phục hồi lại tinh thần, phản ứng đầu tiên của cô là muốn nhìn xem Vân Thiên Lâm có bộ dạng thì khi nhìn cô thế này, có phải anh rất thích không?
Bạch Hiểu Nguyệt từ phòng thay quần áo đi ra tìm Vân Thiên Lâm, anh nhìn cô ngạc nhiên. Chiếc váy này, so với tưởng tượng hiệu quả đúng là vượt sức mong đợi. Anh đột nhiên có chút hối hận, đột nhiên lại biến cô trở thành mỹ nữ. Nếu như cô trở nên đẹp hơn thì chỉ cần một mình anh thấy là được rồi, trong bữa tiệc khẳng định sẽ có rất nhiều người đàn ông khác sẽ bám lấy Bạch Hiểu Nguyệt mà say mê mất.
“Thế nào? Đẹp không?” Bạch Hiểu Nguyệt cười hỏi hắn. Thấy Vân Thiên Lâm nửa ngày cũng không có phản ứng, cô còn tưởng rằng mình rất khó coi, không giống như cô nghĩ, dù sao cô vẫn là lần đầu tiên mặc loại váy này.
Vân Thiên Lâm lúc này mới nói: “Em rất là đẹp.” Bạch Hiểu Nguyệt vui vẻ nở nụ cười, Vân Thiên Lâm vẫy vẫy tay, ý bảo cô lại đây ngồi xuống.
Bạch Hiểu Nguyệt ngoan ngoãn đi qua, Vân Thiên Lâm duỗi tay, chợt cảm giác trên cổ lành lạnh. Cô cúi đầu nhìn thấy trên cổ mình xuất hiện một chiếc vòng cổ ngọc bích, bên cạnh còn có người cầm chiếc hộp.
Vân Thiên Lâm nói: “Đeo cái này nữa là rất đẹp.”
Bạch Hiểu Nguyệt liếc mắt một cái cũng biết chiếc vòng cổ hẳn rất đắt, có giá trên trời. Lúc ở Vân gia, mẹ chồng đã cho cô một bộ trang sức rất xa xỉ, nhưng cô không có đeo. Hiện tại Vân Thiên Lâm lại chuẩn bị cho cô một bộ trang sức giá trị khác, cô không biết chính mình phải nên làm thế nào.
Bạch Hiểu Nguyệt nói: “Anh không cần phải mua cho em món