Chương 80 Tính kế lần nữa
Bạch Vân Khê nổi giận đùng đùng đi lên trên tầng cao nhất, cô đứng ở hành lang hít sâu vào mấy cái đem tâm tình của mình chùng xuống bình tâm trở lại. Bạch Vân Khê muốn đi hỏi một chút, rốt cục là tại sao lại điều Bạch Hiểu Nguyệt đến tổng bộ làm.
Có phải Trình Lãng đối với Bạch Hiểu Nguyệt tình xưa nghĩa cũ, nhớ mãi không quên, căn bản là không quên được cô ra, cho nên mới cô ý sắp xếp cô ta đến đây đi làm để thuận tiện gặp mặt.
VietWriter
Chỉ cần tưởng tượng đến đây, Bạch Vân Khê liền không không chế được cảm xúc của mình. Trình Lãng là người của cô, anh ấy chỉ thuộc về mình cô mà thôi, cô tuyệt đối sẽ không để cho Bạch Hiểu Nguyệt cướp đi đâu.
Trợ lý của Trình Lãng đúng lúc xuất hiện nhìn thấy Bạch Vân Khê từ thang máy bước ra, sắc mặt không tốt lắm, trợ lý còn ở trong lòng nói thầm có nên vào trong thông báo một chút với Trình tổng hay không?
Trợ lý còn đang phân vân có nên vào hay không thì Bạch Vân Khê đã tiến vào trong văn phòng.
Cái này cô có chút khó xử, Trình tổng mới thông báo bất luận là kẻ nào đi chăng nữa đều phải thông báo với anh khi vào văn phòng, nhưng trước mắt là vị phu nhân tương lai của Trình tổng, cô không dám đắc tội.
Cô vốn định nói Bạch Vân Khê chờ một chút để cô vào bên trong báo với Trình tổng một tiếng, ai biết cô còn chưa định nói lời nào thì Bạch Vân Khê trừng mắt liếc cô một cái, tiểu trợ lý sợ tới mức một lời cũng không dám nói, liền tránh sang một bên, trực giác nói cho cô biết, tâm tình của Trình phu nhân hôm nay không tốt, cô chỉ là một nhân vật nhỏ bé trong công ty, vẫn là không nên chọc vào thì hơn.
Đọc nhanh ở VietWriter
Thời điểm Bạch Vân Khê bước vào, liền thấy Trình Lãng đang chăm chú xem tài liệu. Thấy Bạch Vân Khê tới, anh khẽ cau mày không hài lòng nhìn thấy cô ở đây. Trong lòng Bạch Vân Khê căng thẳng, nhìn thấy cô tới anh lại bày ra vẻ mặt này với cô, nhất định là bởi vì Bạch Hiểu Nguyệt.
Đàn ông đúng là loài động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, có không giữ mất đi thì lại nuối tiếc.
“Sao em lại tới đây?”
“Em vừa mới đi bệnh viện khám thai, thuận đường đến thăm anh.” Bạch Vân Khê nói, đôi tay mềm yếu như không xương choàng qua cổ Trình Lãng, cả người dán lại gần anh.
Hành động mời gọi gợi lên trong lòng Trình Lãng một cảm giác nhen nhúm lửa tình, Bạch Vân Khê vui vẻ, thuận thế ngồi vào trong lòng Trình Lãng, đặt một nụ hôn lên môi anh. Trong văn phòng truyền đến âm thanh chụt chụt, Bạch Vân Khê cả người xụi lơ dựa vào ngực Trình Lãng, một bàn tay khác ở trên người Trình Lãng đốt lửa, một tay khác cởi thắt lưng anh ra.
Vừa mới đụng tới, đã bị tay Trình Lãng đè lại.
“Em đang có thai, ngoan nào!” Hai tròng mắt Trình Lãng nheo lại, ánh mắt đã phát ra lửa tình, nói chuyện hơi thở cũng gấp gáp, vội vàng.
Bạch Vân Khê liền biết, Trình Lãng đối với cô không thể chống cự, chỉ cần cô dùng một chút thủ đoạn này, Trình Lãng liền giương cờ đầu hàng. Bạch Vân Khê đã tính kỹ rồi, hôm nay là thời kỳ rụng trứng của cô, rất dễ thụ thai trong quá trình yêu, đây chính là một cơ hội tốt.
“Trạch! Em đã hỏi qua bác sĩ rồi, chỉ cần chúng ta nhẹ một chút, con chúng ta sẽ không sao. Vận động nhẹ một chút, đối với đứa bé cũng tốt. Em tin anh sẽ không làm tổn thương đến con