Chương 88 Mục đích
Trên đường hai người đi đến nhà hàng, Trình Lãng đã gọi điện cho Bạch Hiểu Nguyệt. Tuy rằng cô không lưu số của Trình Lãng, nhưng mà cô vẫn nhớ rõ số điện thoại quen thuộc của anh ra, nhìn một cái là nhận ra ngay.
VietWriter
Hiểu Nguyệt bắt máy, liền nghe được giọng của Trình Lãng ẩn nhẫn tức giận: “Bạch Hiểu Nguyệt, bây giờ đã mấy giờ rồi, không phải là anh nói buổi chiều cùng anh tham dự buổi đấu giá sao?”
Bạch Hiểu Nguyệt thật không rõ, chỉ là một buổi đấu giá mà thôi, vì cái gì Trình Lãng cứ chấp nhất với cô, trong công ty nhiều đồng nghiệp nữ như vậy có thể kêu tùy tiện một người đi, đâu phải thiếu cô là không được.
“Trình Lãng, bây giờ vẫn chưa tới giờ. Một chút nữa tôi về sẽ kịp giờ đi với anh thôi, anh yên tâm tôi sẽ tuân theo mệnh lệnh của cấp trên. Không có việc gì nữa thì tôi xin cúp máy đây.”
Bạch Hiểu Nguyệt căn bản không đợi cho Trình Lãng trả lời, nói chuyện xong liền cúp máy ngay lập tức. Trình Lãng nhìn di động của mình, nửa ngày vẫn chưa phục hồi lại tinh thần, Bạch Hiểu Nguyệt cô ta vậy mà lại cúp mát trước anh.
Chưa có người nào dám hành động bất lịch sự vậy đối với anh, Bạch Hiểu Nguyệt lại là người đầu tiên dám, lại là cái chiêu lạt mềm buộc chặt sao?
Đọc nhanh ở VietWriter
Trình Lãng chuẩn bị đồ đi, tính toán thời gian ra khỏi văn phòng thì ngẩng đầu thấy Bạch Vân Khê đi đến.
“Tìm anh có việc gì sao? Vân Khê” Trình Lãng trong lòng lo lắng, Bạch Hiểu Nguyệt không có thư mời sẽ không được vào tham dự, anh nhìn thời gian không còn sớm nữa, tính rời đi thì lại bị Bạch Vân Khê ngăn lại.
“Trình Lãng, chúng ta đi ăn cơm đi!” Bạch Vân Khê làm bộ mình vẫn không biết điều gì, tiến lên kéo canhs tay Trình Lãng chuẩn bị đi. Trình Lãng sửng sốt một chút, nếu như cùng cô đi ăn cơm, buổi đấu giá sẽ… “Ngoan, trưa hôm nay em đi ăn một mình, anh có việc phải đi xã giao. Hiện tại em lại có con chúng ta, mấy buổi tiệc đó tốt nhất em không nên tham gia.” Sắc mặt Bạch Vân Khê cứng đờ, xã giao? Trình Lãng từ lúc nào mà đứng trước mặt cô nói dối mặt không đỏ, miệng không nói lắp xem như không có việc gì, cô trong lòng rất khó chịu nhưng lại không thể phát tác ra bên ngoài.
Bây giờ mỗi lần cô muốn đi đâu với Trình Lãng, anh liền lấy cớ là vì muốn tốt cho đứa bé trong bụng, không mang cô đi cùng theo. Bạch Vân Khê đột nhiên cảm thấy, đứa nhỏ trở thành vật cản giữa tình cảm của bọn họ, cô không biết lần trước ở văn phòng có mang thai thành công hay không?
Bạch Vân Khê trong lòng nhủ thầm, cô phải tìm thời cơ để kiểm tra thử xem cô có mang thai thật không.
“Anh có bữa tiệc xã giao sao em không nhớ rõ. Chúng ta ăn cơm xong, buổi chiều vừa lúc em có thể cùng anh đi đến buổi tiệc đó rồi. Sau đó chúng ta cùng nhau trở về nhà, anh cảm thấy thế nào?”
Bạch Vân Khê vẫn như cũ, tươi cười, còn tỏ ra tính tình tốt thương lượng với Trình Lãng. Trình Lãng tổng lúc lơ đãng, tránh thoát bàn tay cô ra.
“Vân Khê, hiện tại là phụ nữ có thai, không được để mình quá mệt nhọc, vốn dĩ mẹ nói em phải nên ở nhà tịnh dưỡng, không cần phải đi làm. Một hai em cứ muốn