Ngày đầu tiên họ sánh đôi với nhau trên con đường lớn với quan hệ chính thức là một đôi, Thẩm Nhất Đang không còn phải e dè ngại ngùng mỗi khi nắm tay anh nữa thậm chí có thể công khai ôm anh rồi còn thân mật hơn nữa là hôn ở giữa nơi đông người, cô không ngần ngại công khai chuyện ngọt ngào của hai người ở nơi đông người, Lịch Bắc Dạ cũng ba phần bất lực bảy phần nuông chiều cô nên cô muốn làm gì thì làm anh không hề cấm cản.
Nhưng hôm nay cô mặc một bộ váy khá ngắn nên anh lúc nào cũng phải cảnh giác với những kẻ xung quanh cô, họ cứ chăm chăm nhìn vào đôi chân thon dài của cô trắng trẻo mịn màng không tì vết, Lịch Bắc Dạ mặt mày nhíu lại cởi áo khoác của mình quấn đôi chân của cô lại rồi bế lên với vẻ mặt thách thức đố ai dám nhìn nữa, và công khai chủ quyền rằng cô gái này là của anh.
“Gia Long à thả em xuống đi!”
“Không được, đã bảo em mặc dài một chút mặc như vậy bọn người kia cứ nhìn em mãi làm anh chịu không nổi, cứ như vậy đi sẽ không ai dám hó hé nữa.
”
Thẩm Nhất Đang bật cười vì hành động của anh đúng là chiếm hữu quá mức quy định rồi, cô đưa tay ôm lấy cổ của anh.
Cô ngồi ở một gốc cây chờ đợi anh mua nước đến trong lúc này thì Thẩm Nhất Đang Thả hồn theo những tán lá cây, cơn gió mát mẻ trong lành thổi qua bên má làm cô thấy nhẹ nhõm và yên bình, cô cũng không nghĩ rằng mình và Gia Long cũng có ngày trở thành một đôi nhưng càng tiếp xúc thân mật với anh thì cô lại thấy anh rất giống với người đó, phải!là Lịch Bắc Dạ.
“Tại sao nhìn bóng lưng lại giống như vậy? hay vì mình lo sợ hắn quá nên mới sinh ra cảm giác như vậy?”
Cô cứ suy đi nghĩ lại kể từ lúc đó đến giờ cũng không còn nghe bất kỳ cuộc gọi nào từ Lịch Bắc Dạ và cũng không thấy bất kỳ đám người nào của anh ta xuất hiện, rốt cuộc là cô chạy trốn vì điều gì? Cô có nên quay lại và làm rõ mọi chuyện để dứt khoát với anh ta lẫn với bố của cô giải quyết tất cả mâu thuẫn rồi quay trở lại đây tiếp tục cuộc sống của mình.
“Mình làm gì sợ hắn chứ? Nếu hắn thật sự lợi hại và muốn giết mình thì có lẽ mình đã chết lâu rồi.
”
Thẩm Nhất Đang bắt đầu có kế hoạch của mình, trong lúc cô đang suy tư thì một lon nước ngọt lạnh lẽo áp vào bên má của cô làm cô giật bắn cả mình hốt hoảng kêu lên, cho đến khi nghe tiếng cười gian manh cùng vẻ mặt vui vẻ ấy của Gia Long thì cô cũng trở lại với thực tại.
“Xin lỗi, làm em sợ rồi sao?”
“Không đâu em chỉ giật mình chút thôi.
”
Anh khui lon nước ra rồi đưa nó cho cô, Thẩm Nhất Đang nhận lấy rồi uống một ngụm, đôi tay của anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô một cách nâng niu, anh cứ nghĩ đây chỉ là giấc mơ hoang