“Nhiên Nhiên, tớ muốn đi mua sắm, mua quân áo!”
Sau khi lên xe, Bạch Tiểu Tiểu dập tắt cảm xúc, thắt dây an toàn, nói với Ôn Nhiên đang chuẩn bị lái xe.
Ôn Nhiên đưa mắt liếc cô ấy, sảng khoái đồng ý: “Được, chúng ta đi mua sắm trước, sau đó đi spa, đi ăn tối, buồi tối tớ cùng cậu xem phim.”
“Nhiên Nhiên, cậu thật tốt!”
Bạch Tiểu Tiểu nhìn Ôn Nhiên đầy xúc động, cô ấy là con một, từ nhỏ không có anh chị em. Khi còn nhỏ, cô ấy thích chọc phá Tiêu Dục Đình người lớn hơn cô, khi tình yêu chớm nở, cô thật sự thích anh ta, từ đó trở đi liền mất kiểm soát.
Ngoại trừ Tiêu Dục Đình, Ôn Nhiên là bạn thân nhất của cô, cô coi Ôn Nhiên như chị em ruột, và Ôn Nhiên cũng vậy.
Hai người đi dạo từng cửa hàng một ở phố thương mại, Bạch Tiểu Tiểu trút nỗi buồn vào mua sắm, nhìn thấy cái gì đều mua.
Ôn Nhiên lần nào cũng cười nói được, khi nào cô ấy không mang được thì cô xách túi giúp.
Nếu không phải gặp người không muốn gặp, cảm xúc mắt mát của Bạch Tiểu Tiểu có lẽ đã tốt hơn nhiều khi cô ấy dạo quanh gần hết con phố thương mại. Khi cô ấy bước ra khỏi phòng thay đồ, choàng trên mình chiếc áo gió màu xanh nhạt, phòng thay đồ phía đối diện, một phụ nữ trẻ trạc tuổi cô ấy bước ra.
Quân áo trên người cũng giống quần áo trên người cô, nhưng khác màu.
Người phụ nữ đó mặc bộ đồ màu đỏ gợi cảm đến mê hồn, người phụ nữ ngồi trên ghế sofa bên cạnh thấy cô ta bước ra liền chào hỏi “Linda, cô mặc bộ này thật đẹp, nó giống như một bộ được đặt may đo riêng vậy. Chẳng trách cậu Tiêu bị cô cuốn hút đến thần hồn điện đảo, tuyệt đối hơn cái cô vợ chưa cưới của anh ấy hàng trăm con phó.”
Khi Ôn Nhiên và Bạch Tiểu Tiểu vào cửa hàng, Linda này đã vào phòng thử quần áo rồi, Ôn Nhiên không biết người phụ nữ đi cùng cô ta. Lúc này, nhìn thấy cô ta đi ra, Ôn Nhiên ngạc nhiên.
Người phụ nữ này, lần trước ở Ý Phẩm Hiên cô đã gặp cô ta.
Bạch Tiểu Tiểu đương nhiên cũng từng gặp.
Linda đó không phải mù, không chỉ nhìn thấy Bạch Tiểu Tiểu mà cô ta còn nhận ra cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên, lúc này nghe bạn mình nói vậy, cô ta nháy mắt tự hào, nở nụ cười mang theo ba phần đắc ý, hai phần xem thường nhìn Bạch Tiểu Tiểu, những lời nói ra cực kỳ quyến rũ: “Cậu Tiêu thích tôi không phải vì tôi đẹp. Anh ấy thực sự yêu tôi, sâu tận xương tủy.”
Cô gái đi cùng che miệng cười, thuận miệng nói: “Đúng vậy, cậu Tiêu mỗi ngày đều ở bên cạnh cô, có thể không yêu sâu đậm sao?”
Linda cười xấu hỗ, quở trách người bạn đi cùng: “Đừng nói nữa, người ta nghe thấy sẽ không tốt, cô giúp tôi xem, tôi mặc bộ váy này đi gặp ba mẹ anh ấy có thích hợp không?”
“Đương nhiên là thích hợp, tôi nói cho cô biết, cô đừng quá coi trọng việc gặp mặt của ba mẹ anh ấy. Chỉ cần linh hồn của cậu Tiêu ở chỗ cô, ba mẹ anh ấy làm sao dám làm cô khó xử?”
Bên cạnh, sắc mặt người phục vụ hơi thay đổi, có chút căng thẳng nhìn Bạch Tiểu Tiểu. Cô ấy là khách hàng VIP của cửa hàng này, bọn họ đều biết cô ấy, đương nhiên cũng biết quan hệ của cô ấy với Tiêu Dục Đình. Mà cái cô Linda này lại là người phụ nữ cùng Tiêu Dục Đình trở thành tiêu đề giải trí gần đây, không muốn nhận ra cũng khó.
Bạch Tiểu Tiểu cởi áo gió đưa cho người phục vụ, nhẹ nhàng hỏi: “Còn có kiểu mới nào không?”
Người phục vụ có vẻ không thích Linda và người phụ nữ đó cho lắm, có thái độ rất tốt vớ một vị khách VIP như Bạch Tiểu Tiểu. “Cô Bạch, chúng tôi còn có một chiếc váy phiên bản giới hạn toàn cầu vừa về. Cô mặc nó chắc chắn sẽ rất đẹp, tôi lấy cho cô thử nhé.”
“Được!”
Ngay khi giọng nói của Bạch Tiểu Tiểu vừa dứt, cách đó hai bước, người phụ nữ kia đi tới hỏi: “Loại váy phiên bản giới hạn nào, mang đến cho Linda của chúng tôi xem thử, chúng tôi muốn nó.”
Người phục vụ không ngờ người phụ nữ đó sẽ kiêu căng ngạo mạn như vậy, nhíu mày rất muốn đuổi đi. Nhưng dù sao cô ây cũng chỉ là một nhân viên làm công, không dám mở miệng nói ngay.
“Tiểu Hoa, phiền cô lấy nó ra để chúng tôi thử.”
Ôn Nhiên mặc kệ người phụ nữ kia, cười nói với nữ nhân viên của cửa hàng, nhưng giọng điệu bình tĩnh lộ ra thân thiết, không có thái độ như người phụ nữ ở bên cạnh.
“Được ạ, cô Ôn, hai cô vui lòng chờ một chút.”
Cô nhân viên tên Tiểu Hoa định thần lại, gật đầu với Ôn Nhiên và Bạch Tiểu Tiểu, xoay người đi lấy chiếc váy phiên bản giới hạn vừa nãy đến.
Người phụ nữ bên cạnh cô tái mặt vì tức giận.
Vẻ mặt của Linda cũng thay đổi, khi Tiểu Hoa đi ngang qua, cô ta liền túm lấy cô ấy lạnh lùng nói: “Váy đó bao nhiêu tiền? Tôi đã trả giá gấp đôi để mua nó.”
Sau đó, cô ta lấy trong ví ra một tắm thẻ và đưa cho Tiểu Hoa.
“Chuyện này…”
“Chuyện này cái gì, mau đi lấy váy đi.”
Ôn Nhiên nhìn Bạch Tiểu Tiểu, thấy sắc mặt cô ấy không thay đổi, cô gật đầu với Tiểu Hoa, cô nhân viên cầm lấy thẻ của Linda, hai phút sau, cô ấy mang đến một chiếc hộp tinh xảo, mở ra, đưa váy ở bên trong cho Linda.
“Cô gái này, cô có muốn thử trước không, nếu không vừa…”
“Linda của chúng tôi mặc