Kim Thừa Trị đưa Trì Tảo Tảo đến chung cư mà anh ta ở, buổi tối, trai đơn gái chiếc giống như có chút không ổn.
Nhưng Trì Tảo Tảo cũng không nghĩ nhiều, ngoan ngoãn đi theo sau anh ta.
Đường Hoàn Quân vẫn luôn đi theo bọn họ, mãi cho đến khi người đàn ông kia muốn dắt Trì Tảo Tảo vào nhà, anh mới xuống xe, gọi Trì Tảo Tảo.
“Tảo Tảo……”
Nge thấy có người gọi mình, Trì Tảo Tảo quay đầu lại………
Dưới ánh đèn đường, cô nhìn thấy một người đàn ông, ánh đèn chiếu lên người anh ta, khiến anh ta thêm phần yêu mị.
“Hoàn Quân, sao anh lại ở đây?”
Trì Tảo Tảo bỏ tay Kim Thừa Trị ra, đi về chỗ Diệp Hàn Quân.
Để lại Kim Thừa Trị một mình, thần sắc anh ta có chút khó coi, trong lòng chua xót.
Người đàn ông này là ai? Có quan hệ gì với Tảo Tảo? Anh ta lo lắng, sẽ có người quan tâm yêu thương cô hơn anh.”
“Anh tới đón em về nhà.”
Đường Hoàn Quân cười rộ lên, vòng tay ôm cô.
Từ nhỏ đến lớn, Trì Tảo Tảo đã bị Đường Hoàn Quân ôm rất nhiều lần, bây giờ, anh ta làm như vậy, cô cũng không thấy có gì lạ, dựa vào ngực anh ta giống như một đứa trẻ con.
“Đã lâu em không nhìn thấy anh, gần đây anh đi đâu vậy?”
Trước khi tâm trạng của cô không tốt, cô đều đi tìm Đường Hoàn Quân, hiện tai cô cũng muốn tìm anh ta để tâm sự, giống như trên thế giới này, ngoại trừ Diệp Khuyết, ai cũng có thể đối xử tốt với cô.
“Anh vẫn luôn ở nhà, vì sao em lại không gọi điện cho anh?” Bàn tay to lớn của anh ta khẽ mơn trớn tóc cô, ôm chặt cô vào ngực.
“Hoàn Quân, em lại cãi nhau với anh ấy, trong lòng em khó chịu.”
Vì muốn chữa khỏi vết thương, khi nhìn thấy Đường Hoàn Quân, cô hoàn toàn quên mất phía sau còn có một Kim Thừa Trị.
Bây giờ, cô rúc vào trong ngực một người đàn ông khác, người học trưởng kia sẽ nghĩ như nào?
“Về nhà cùng anh đã, đến đó lại nói?” Đường Hoàn Quân cúi đầu nhìn cô, nhỏ giọng hỏi.
Bỗng nhiên, Trì Tảo Tảo rời khỏi cái ôm của anh ta, lắc đầu nói: “Thôi, em không
muốn trở về, em muốn đến chỗ học trưởng.”
Đường Hoàn Quân thoáng nhìn qua Kim Thừa Trị: “Em nói cậu ta?”
“Dạ!”
“Muộn rồi, một người con gái như em lại đi theo cậu ta?”
Trì Tảo Tảo nhướng mày: “Không được sao?”
“Em không sợ cậu ta sẽ bắt nạt em?”
Trì Tảo Tảo cãi lại: “Học trưởng không phải người như vậy.”
“Không được, nếu như anh đã đến, nhất định phải đưa được em về nhà, nghe lời, đi theo anh.”
Anh ta lôi kéo Trì Tảo Tảo lên xe mình nhưng mà cô không chịu, gạt tay anh ta ra.
“Hoàn Quân, anh đừng ép em, em không muốn về nhà, em không muốn nhìn thấy anh ấy, em lại không thể về nhà anh, vì em không muỗn thấy Vãn Nguyên, bây giờ, tâm trạng em không tốt, em chỉ muốn ở bên học trưởng.”
Sắc mặt Đường Hoàn Quân tối sầm: “Em thích cậu ta?”
Trì Tảo Tảo cúi đầu không có phủ nhận.
Đường Hoàn Quân tức giận, túm chặt cô: “Em mới khai giảng có bao lâu? Liền đi cùng một nam sinh đến chỗ cậu ta ở, Trì Tảo Tảo là em ngu ngốc hay em giả bộ? Em không biết đàn ông đưa em đi đều có suy nghĩ không an phận sao?”
Tiểu ngu ngốc, một chút ý thức nguy hiểm cũng không có.
Đường Hoàn Quân tức giận đến ngứa răng.
Nhưng Trì Tảo Tảo sao có thể nghe lời anh ta, xoay người đi đến chỗ Kim Thừa Trị.
Đường Hoàn Quân muốn kéo cô, lại thấy người đàn ông kia nhanh hơn mình đã kéo tay Trì Tảo Tảo.
Có trời mới biết, Đường Hoàn Quân có bao nhiêu để ý đến những người đàn ông khác ngoài Diệp Khuyết ở bên cạnh Trì Tảo Tảo.
Thấy người đàn ông kia nắm tay cô, sắc mặt anh ta tối sầm, lửa giận bùng phát, không cần suy nghĩ, tiến lên hung hăng cho anh ta một quyền.