Trì Tảo Tảo miễn cưỡng muốn dán anh, Diệp Khuyết cũng là say rồi.
Vặn bung tay nhỏ đang ôm eo mình của cô ra, anh cụp mắt nhìn cô, lời nói nhỏ nhẹ: “Nếu em ở trước mắt anh, anh sẽ không tập trung làm việc được, Tảo Tảo, không nghe nói câu này sao? Khoảng cách tạo ra vẻ đẹp, hiểu không?"
Khoảng cách tạo ra vẻ đẹp?
Ý chính là, anh vẫn là kiên quyết không cho cô ở cùng?
"Vậy thì thôi!" Cô ủ rũ cúi đầu, vặn vẹo mười ngón tay của mình, xoay người, yên lặng rời khỏi.
Nhìn dáng vẻ xoắn xuýt của cô gái nhỏ kia, Diệp Khuyết nhíu nhíu mày, thật cảm thấy đáng yêu đến cực điểm.
Anh dường như phát hiện, anh là thật sự càng ngày càng thích cô bé này, lúc trước cả ngày không nhìn thấy cô, anh nhắm mắt lại đều nhớ tới, không nghe được cô ồn ào bên tai mình, anh càng thêm lực bất tòng tâm.
Lúc này, anh có việc phải giao cho Vân Phi đi làm, vì vậy, nhất định phải đẩy cô ra.
Trì Tảo Tảo ở trong phòng một mình nhàm chán, lại xuống lầu tán gẫu với ba mẹ.
Tiết Dung Chân muốn hỏi cô chuyện Đường Hoàn Quân, Trì Tảo Tảo hết cách rồi, liền rõ ràng mười mươi với nói ba mẹ.
Mới vừa nói xong, liền nghe có người nhấn chuông cửa, dì Vân đi mở cửa, liền thấy Đường Vãn Nguyên vô cùng lo lắng xông tới, nắm lấy Trì Tảo Tảo liền hỏi.
"Tảo Tảo, Tảo Tảo, vì sao Hoàn Quân lại bị bắt đến cục cảnh sát? Tại sao?"
"..."
"Cô nói gì đi? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Đó là vị hôn phu của cô, anh ấy xảy ra vấn đề cô không lo lắng cho anh ấy, cô không nhìn tới anh ấy, tự mình trở về, cô còn chút lương tâm nào không?"
Nghĩ đến dáng vẻ Hoàn Quân bị mang đi, Trì Tảo Tảo thờ ơ lạnh nhạt, Đường Vãn Nguyên rất là tức giận.
Nắm lấy cô lay động mấy lần, chất vấn cô nói, cô không nói, cô ta càng tức giận đến cực điểm, giơ tay, ‘chát’ một tiếng, liền mạnh mẽ tát Trì Tảo Tảo một cái.
Một cái tát, trực tiếp làm Trì Tảo Tảo ngơ ngác tại chỗ.
Vợ chồng họ Diệp nhanh chóng đứng dậy che chở cô, nhìn về phía Đường Vãn Nguyên: “Sao con lại ra tay đánh con bé chứ? Cũng không phải là lỗi của Tảo Tảo nhà chúng tôi."
Đường Vãn Nguyên lảo đảo lùi về sau hai bước, trừng mắt nhìn Trì Tảo Tảo, nghiến răng nghiến lợi: “Cô là tên lừa gạt, cô lừa tình cảm của Hoàn Quân, cô lợi dụng anh ấy, bây giờ anh ấy bị cảnh sát bắt đi, người nhà chúng tôi đều không thấy được anh ấy, cô hài lòng chưa?"
Đường Vãn Nguyên là
thật sự tức điên, nghĩ tới hôm nay là lễ đính hôn của Hoàn Quân, nghĩ đến có thể Trì Tảo Tảo thật sự tách khỏi Diệp Khuyết, cô ta vui mừng không thôi.
Cũng không ngờ đến, nhưng đó vậy mà là một hồi âm mưu và lợi dụng.
Trì Tảo Tảo lợi dụng tình cảm của Hoàn Quân đối với cô, cô hại Hoàn Quân bị bắt đi.
Bây giờ cô ta hận chết Trì Tảo Tảo, chỉ vào cô, thẹn quá thành giận nhục mạ.
"Trì Tảo Tảo, cô chính là kẻ vô ơn bạc nghĩa, uổng phí lúc trước Hoàn Quân đối với cô tốt như vậy, cô chính là người phụ nữ vô tình máu lạnh, cô nhất định sẽ gặp báo ứng, cô..."
"Quậy đủ chưa!"
Đột nhiên, lời của Đường Vãn Nguyên, bị Diệp Khuyết từ trên lầu đi xuống mạnh mẽ cắt ngang.
Đường Vãn Nguyên sững sờ, quay đầu, nhìn thấy là Diệp Khuyết, cô ta nhanh chóng khóc lóc chạy tới, kéo Diệp Khuyết cầu xin.
"Anh Diệp Khuyết, mặc kệ Hoàn Quân làm cái gì, anh cũng không thể để cho cảnh sát tới bắt anh ấy chứ? Hai nhà chúng ta tốt như vậy, chẳng lẽ không thể chuyện lớn hóa nhỏ sao?"
Người đàn ông kia, không chút tình cảm bỏ tay Đường Vãn Nguyên ra, ánh mắt lạnh lẽo lại sắc bén, sâu sắc lăng trì cô ấy, giọng điệu quyết tuyệt: “Đi xin lỗi Tảo Tảo."
"Cái gì?" Đường Vãn Nguyên cảm thấy khó mà tin nổi.
Cả người Diệp Khuyết lạnh lẽo, như vua địa ngục, từng chữ từng chữ: “Hoặc là, tự mình tát mình một cái."
"..."
Đường Vãn Nguyên không thể tin vào tai mình, không thể tin được, người đàn ông này, lại muốn cô tự mình đánh mình?
Chính là vì Trì Tảo Tảo?
Không, cô không phục, chỉ vào Trì Tảo Tảo lại mắng: “Lẽ nào cô ấy không đáng đánh sao? Thân là vị hôn thê của Hoàn Quân, Hoàn Quân xảy ra chuyện như vậy, cô ấy chẳng quan tâm..."
"Bốp!"
Một cái tát, lúc Đường Vãn Nguyên còn chưa nói xong, liền mạnh mẽ rơi vào khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của cô.