Kim Thừa Trị cúi đầu xuống, lại xoay người đưa lưng về phía cô: “Em nói tính thì tính, không tính gì hết thì không tính, anh sẽ không ép buộc."
Trả lời xong như vậy, trong lòng Trì Tảo Tảo đang trầm tư.
Cô không muốn kết hôn với người đàn ông nào trừ Diệp Khuyết ra, nhưng mà bây giờ, là bị ép.
Cô muốn trở lại nhìn Diệp Khuyết, cho dù phải chết, cô cũng muốn trở lại bên cạnh Diệp Khuyết, chết ở trong lòng anh.
Cho nên, để có thể quay về, để có thể nhìn thấy Diệp Khuyết, bây giờ, cô phải kết hôn với học trưởng.
Cô tin học trưởng, tin anh sẽ không lừa mình.
Một lát sau, cô đi tới trước mặt anh, chăm chú gật đât: “Được, em đồng ý làm theo anh nói, nhưng, nhất định anh phải khẳng định sau hai khi chúng ta kết hôn, anh ta có thể thả em, để em rời khỏi đây."
Kim Thừa Trị không nghĩ tới cô sẽ đồng ý nhanh như vậy, rõ ràng cả người thật bất ngờ, anh nhìn Trì Tảo Tảo, bỗng nhiên, ánh mắt trở nên rất phức tạp.
Một lát sau, anh mới tránh né tầm mắt: “Theo anh được biết, chỉ cần hai chúng ta kết hôn rồi, mục đích của anh ta đạt thành, như vậy chúng ta sẽ không còn giá trị lợi dụng, anh nghĩ, anh ta sẽ thả chúng ta."
Đáp án cụ thể, Kim Thừa Trị còn không biết được.
Bởi vì Nam Cung Dục kia, phong cách làm việc quá mức tàn nhẫn, rất khó để cho người ta suy đoán được.
Chỉ là lúc này, anh muốn đánh cược một ván.
Dùng hôn nhân của mình, cùng anh ta đánh cuộc một ván, nếu Nam Cung Dực không giữ lời, như vậy anh cưới cô gái duy nhất từng làm anh động tâm, chính mình cũng không có gì tiếc nuối.
Nếu Nam Cung Dực giữ lời, như vậy anh cũng có thể giúp Trì Tảo Tảo trở lại thành phố Ninh Đô, làm sao không tốt chứ.
Vì vậy, cuối cùng hai người đạt thành thỏa thuận.
Bởi vì lúc trước hai bên đều có quen biết, ở nước ngoài có thể gặp được nhau, tránh không được có rất nhiều lời muốn nói.
Hai người cùng một chỗ nói chuyện, vừa trò chuyện chính là một ngày.
Cho đến trước khi Kim Thừa Trị rời đi, anh mới dặn cô: “Nhớ kỹ, muốn quay về, đừng quá nóng ruột, anh sẽ trở lại nói cho cậu em biết, nói chúng ta đã từng quen biết yêu nhau, ba ngày sau có thể kết hôn."
Trì Tảo
Tảo nhìn anh ta, gật đầu: “Ừ, em đã biết, nhưng mà ba ngày sao, có thể quá lâu hay không? Nếu như có thể, em muốn ngày mai sẽ kết hôn, như vậy, em cũng có thể được quay về nhanh hơn."
Nghĩ đến lý do vì sao Trì Tảo Tảo đồng ý kết hôn với mình, cũng chỉ là bởi vì muốn nhanh nhìn thấy người cô yêu, trong lòng Kim Thừa Trị, chợt thấy vô cùng khó chịu.
Khó chịu, nhưng có thể làm gì chứ?
Anh vẫn mất mát cúi đầu, rời khỏi tẩm cung của Trì Tảo Tảo.
Sau khi trở về, anh tìm được Nam Cung Dực, nói với Nam Cung Dực chuyện anh và Trì Tảo Tảo đã từng quen biết, cũng nói cho Nam Cung Dực, Trì Tảo Tảo đã từng theo đuổi anh ở trường học, cho nên, Trì Tảo Tảo rất vui lòng gả cho anh.
Đáp án này, làm Nam Cung Dực cũng thật bất ngờ.
Anh ta cho rằng, phải mất một chút thời gian mới có thể khuyên bảo được Trì Tảo Tảo, không nghĩ tới Kim Thừa Trị vừa xuất hiện, thì vấn đề gì cũng được giải quyết.
Cho nên, Nam Cung Dực càng muốn hai người cử hành hôn lễ sớm hơn một chút.
Ra lệnh, đêm đó liền ra tay chuẩn bị hôn lễ, chiều mai để Kim Thừa Trị cưới Trì Tảo Tảo ở Nhà thờ trong lịch sử của Cung điện nước E.
Cho nên bây giờ Nam Cung Dực, phải đi gặp Nữ hoàng bệ hạ một lần.
Hơn nữa, là đưa Kim Thừa Trị đi cùng.
Cũng không nghĩ đến, hai người đi tới tẩm cung của Nữ hoàng bệ hạ, lại bị hầu gái bên người bệ hạ ngăn lại.
"Xin lỗi công tước đại nhân, Nữ hoàng bệ hạ đang gặp một vị khách quan trọng, lúc này không thể gặp ngài."
Khách quan trọng?
Nam Cung Dực nhíu mày, hỏingười hầu gái kia: “Là người nào, lại có đối đãi như vậy, liền trực tiếp gặp mặt Nữ hoàng bệ hạ?"
Hầu gái kia vẻ mặt xin lỗi, là đang từ chối trả lời.
Nam Cung Dực cũng không hỏi lại, mang theo Kim Thừa Trị đi Thiền Điện, chờ gặp mặt.