Diệp Khuyết đột nhiên nói “Một lúc nữa, không được gọi bậy, ở trước mặt người ngoài, em là em gái anh, nghe rõ chưa?”
Em gái?
Nghe thấy xưng hô này, Trì Tảo Tảo không vui một chút nào, quay đầu trừng Diệp Khuyết một cái “Tại sao?”
Diệp Khuyết lạnh nhạt nói “Không nghe lời thì xuống xe đi.”
Được lắm!
Trì Tảo Tảo méo miệng “Dạ.”
“……”
Đến sân bay, tài xế mở cửa xe, để Diệp Khuyết và Trì Tảo Tảo xuống xe.
Tài xế kéo hành lý đi theo phía sau bọn họ vào đại sảnh.
Trì Tảo Tảo thật sự cho rằng, Diệp Khuyết sợ cô đi ra ngoài lêu lổng, cho nên mới đưa cô đi theo.
Nhưng không ngờ……
Bọn họ vừa vào đại sảnh sân bay, thì có một cô gái liền nhiệt tình nghênh đón, dáng người cao gầy, mang khẩu trang, kính râm, còn cả mũ lưỡi trai.
Trì Tảo Tảo thấy cô gái kia, còn tưởng là người điên, trời nóng chết được còn mang khẩu trang đội mũ, che kín mít, xấu đến mức không muốn để người khác nhìn thấy sao?
Cô gái kia không hề khách khí kéo kéo cánh tay Diệp Khuyết “Khuyết, rốt cuộc anh cũng tới rồi, em còn tưởng rằng anh sẽ không đi nha?”
Vừa nói, vừa đưa vali cho Trì Tảo Tảo “Cầm giúp tôi!”
Trì Tảo Tảo sửng sốt, không thể tin nhìn chằm chằm cô gái kia khiến cô nữa sao?
Trì Tảo Tảo chán nản, đẩy tay cô gái kia ra, kéo tay Diệp Khuyết, tức giận nói “Nam nữ thụ thụ bất thân chị không biết sao?”
Cô gái kia nghe vậy thì sửng sốt.
Khóe môi Diệp Khuyết hơi hơi cong lên, tiếp nhận vali từ tài xế, một mình đi qua cửa an ninh.
Trì Tảo Tảo thấy vậy, đuổi theo ngay.
Cô gái kia phản ứng lại, cũng nhanh chóng theo sau.
Thật vất vả mới sóng vai với Diệp Khuyết, hoang mang thấp giọng hỏi Diệp Khuyết “Trợ lý của anh không lễ phép chút nào cả? Hai chúng ta đi du lịch, anh mang trợ lý theo làm gì?”
Trì Tảo Tảo tai thính, nghe được lời cô gái kia hỏi, nên lại đẩy cô gái kia ra
“Anh ấy thích mang tôi theo thì làm sao? Trời thì nóng còn ăn mặc như vậy, không sợ ra ngoài sẽ dọa người khác sao.”
“Cô……” Vừa vặn qua cửa an ninh, chung quanh không có ai, nên cô gái kia tháo khẩu trang và kính râm xuống, trừng mắt nhìn Trì Tảo Tảo.
Trì Tảo Tảo thấy khuôn mặt của cô gái kia, thì ngây ngẩn cả người.
Mẹ ơi! Đây không phải là đại minh tinh, Triệu Tư Tư sao?
Trì Tảo Tảo còn nhớ rõ, lúc cô học cấp 2, mỗi ngày đều theo dõi phim truyền hình do Triệu Tư Tư đóng đấy.
Minh tinh thì rất nhiều, nhưng Trì Tảo Tảo lại chỉ khăng khăng thích một mình Triệu Tư Tư.
Trì Tảo Tảo chưa bao giờ nghĩ, một ngày kia, cô thế nhưng có thể tiếp xúc gần gũi với thần tượng như vậy.
Nhìn thấy Triệu Tư Tư, Trì Tảo Tảo rất kích động, hai mắt tỏa sáng, tay chân luống cuống mò mò bút ở trên người Diệp Khuyết, sau đó đưa cho Triệu Tư Tư.
“Em là fan của chị ah, chị ký tên giúp em có được không?”
Thái độ, xoay chuyển cũng quá nhanh đi?
Triệu Tư Tư cạn lời, Diệp Khuyết bên cạnh càng không biết phải nói gì.
Triệu Tư Tư không để ý tới Trì Tảo Tảo, mà đuổi theo Diệp Khuyết.
Trì Tảo Tảo dẩu môi, hung hăng nhéo bản thân một cái, nếu tháo khẩu trang xuống sớm một chút thì có phải tốt rồi không?
Bây giờ, thần tượng không thèm để ý tới cô rồi nha!