Tử Sâm rút ba ngón tay ra, d*m dịch tràn trề chảy xuống cả cánh tay gân dây điện. Bội Mễ thì như trút được vật cản, thở phào một chút. Ngay sau đó anh bắt đầu thoát y cho bản thân, nam c*n to lớn đã giương thẳng. Ánh mắt cô vô tình nhìn xuống, đồng tử giãn nở nhìn kinh hãi, tại sao là trướng to như vậy? Trông như một cây gậy th** dài, nặng và có lẽ sẽ gây sát thương cho tư m*t. Tử Sâm quan sát biểu hiện của vật nhỏ trong lòng, môi mỏng không khỏi nhếch lên cười tà. Nam nhân cầm lấy tay cô bắt ép nắm lấy cả c* v*t ấm nóng này, cà rỡn:
- Bảo bối của em...Nhớ không, Mễ Mễ?
Cả hai tay cô sờ vào c*n th*t đang nổi gân xanh lên thật ghê rợn. Hơi nóng phả ra làm ấm lòng bàn tay của Bội Mễ vô cùng, nhưng ánh mắt cô đang sợ hãi, hai con ngươi long sòng sọc, đầu liên tục lắc ngoe nguẩy:
- Không...không...xin anh...dừng lại đi...
Nét mặt nam nhân không có lấy một sự ôn nhu, chỉ lạnh tanh liếc nhìn, ánh mắt luôn gằn tin đỏ, hau háu nhìn vào cô. Bội Mễ cố dùng sức giẫy ra, nhưng lại không biết lượng sức, chả hề hà gì với nam nhân trước mặt. Tử Sâm ẩn cô nằm xuống, hai tay cầm lấy cổ chân dang rộng sang hai bên, sao cho tư m*t được nở rộ nhất có thể. Không chút nhẹ nhàng hay nâng niu, nam c*n đâm thẳng sâu đến tử c**g. Sau đó là tiếng kêu thất thanh của cô:
- AAA...
D*m dịch đã bao trọn lấy c* v*t, bây giờ đã dễ dàng ra vào hơn, anh không kiêng nể mà thúc mạnh, thúc nhanh và liên tục, tạo nên những âm thanh ái muội của sự va chạm: Phạch...phạch...Kèm theo không thể thiếu tiếng rên la mỹ miều của nữ nhân bên dưới:
- Ư..hư...hư...hức..
Chưa dừng lại ở đó, Tử Sâm vớ lấy chai rượu gần lại mình, đổ lên hai bánh bao trước mặt. Rồi miệng lao vào liếm láp sạch sẽ. Hai đầu n*m bị chà đạp trong miệng anh, Tử Sâm dùng tay bóp cật lực để n*m h*ng tuồn ra dịch sữa. Trông thật ngon ngọt nhưng như vậy khiến Bội Mễ đau nhức toàn ng*c, cảm tưởng như bị cắn rơi mất *** *** *** này.
Tiếng rên của cô nhỏ dần rồi lịm đi, cổ họng Bội Mễ rát lên, nước mắt hai bên khóe đã đọng khô lại trên khuôn mặt phiếm hồng pha trắng bệch. Tử Sâm rút c* v*t ra, ngay sau đó là t*nh d**h và d*m thủy chảy ồng ộc ra ngoài, rơi nhớp nháp xuống sàn gỗ. Lúc này cô mới được nghỉ ngơi một chút, hai bên nộn th*t phía dưới đỏ thẫm, bên trong như rách ra mất rồi.
Hai mắt cô lim dim nhìn nam nhân trước mặt, không biết còn ý đồ gì không? Tại sao khuôn mặt anh lại quỷ dị đến vậy? Tử Sâm nhìn người con gái dưới thân không chú thương cảm, vẻ mặt hời hợt cùng nụ cười cà rỡn cứ như trêu ngươi. Anh tiếp tục dang hai bên chân Bội Mễ sang hai bên, vẻ mặt lắc đầu, miệng phát tiếng:
- Chậc..chậc...
Chai rượu đó còn chút ít, Tử Sâm bất ngờ đổ hết vào tư m*t. Cay xè, nóng rát, ngứa ngáy...đó là tất cả những gì hoa ngu**t nhỏ đang phải chịu. Bội Mễ bị kích thích lại, hai chân co quắp, giẫy đạp vì tư m*t. Khuôn mặt nỉ non kia nhăn lên khó chịu, tiếng rên khe khẽ:
- Ah...um..
Tử Sâm cúi xuống, lưỡi dài đưa ra liếm lấy hạt l*u đỏ. Trườn xuống lỗ nh* hồng hào kia, d*m dịch và rượu hòa vào nhau chảy ra thật đẹp. Nam nhân đưa lưỡi vào trong liếm láp, hệt như đang uống sinh tố dưa hấu, dịch đỏ sền sệt chảy xuống cổ họng anh, tiếng nuốt ừng ực vang lên, yết hầu lên xuống liên tục. So với bị n*m c*n th*c mạnh thì lưỡi không đau, ngược lại tạo kích thích vô cùng. Cả người cô đỏ ửng, quặn quẹo như tôm con, khuôn mặt mờ ảo thêm mái tóc bết lơ phơ, trông thật kích tình a