- Được.
Hứa Phong Đàm được đáp ứng thì liền vui vẻ không dứt.
Anh bật cười rồi buông lời:
- Ra ngoài đi.
Chúc Tự Đan không khỏi thắc mắc:
- Còn chuyện Chương Hiểu Tâm thì sao?
Hứa Phong Đàm không nói gì mà đi thẳng vào nhà vệ sinh.
Chúc Tự Đan cũng không còn cách nào khác nên đã đi ra ngoài.
Cô vừa ra ngoài liền bị Chương Hiểu Tâm kéo đi, lực cầm tay của cô ta cũng rất mạnh, khiến cho Chúc Tự Đan cảm thấy đau đớn mà kêu lên.
- Cậu làm gì vậy? Đau, đau.
Chương Hiểu Tâm liền kéo cô ra đầu hành lang gần cầu thang rồi tức giận nói:
- Tâm địa của cô cũng không phải dạng vừa, còn có ý định chia cắt tôi với Hứa tổng hay sao?
Chúc Tự Đan vừa xoa xoa cổ tay của mình vừa đáp lại:
- Cậu nên tránh xa anh ta ra.
Chương Hiểu Tâm dựa vào tường, hai tay khoanh trước ngực, suy nghĩ gì đó một lát rồi bắt đầu nói:
- Tại sao? Cô ghen tị với tôi à? Ở bên Hứa tổng, cái gì tôi cũng có.
Cô nhìn đi, giày hiệu, quần áo hiệu, khuyên tai cao cấp, rồi cả cái gương mặt này nữa.
Tất cả đều là do Hứa tổng cho tôi.
Tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Chúc Tự Đan lắc đầu, nghiêm túc nhìn người bạn thân của mình rồi ôn tồn khuyên nhủ:
- Chương Hiểu Tâm, cậu nghe mình nói, hắn ta chỉ có mục đích lợi dụng cậu mà thôi.
Những thứ này đến dễ dàng thì đi cũng dễ dàng.
Một khi cậu hết giá trị lợi dụng, hắn liền vứt bỏ cậu.
Cậu tỉnh táo lại đi.
Chương Hiểu Tâm có chút lượng lự, đó quả thật là điều mà ai cũng nhìn thấy, cũng có thể cảm nhận được.
Huống chi, trong cuộc chơi này, cô ấy cũng là một người bất đắc dĩ.
Nhớ lại khoảng một tháng trước, khi cô đang đi ngoài tiệm tạp hoá mua chút đồ thì bị một đám người mặc vest đen chặn lại.
Sau đó, Hứa Phong Đàm chủ động đề nghị với cô:
- Nghe nói bố cô đang chuẩn bị phẫu thuật, chỉ cần cô nghe tôi thì tôi sẽ giúp cô tiền viện phí.
Chương Hiểu Tâm đánh liều nhưng lại rụt rè hỏi lại:
- Làm chuyện gì ạ? Tôi đâu biết anh đâu.
Hứa Phong Đàm liền từ từ đáp:
- Nhưng cô biết Chúc Tự Đan, tôi chính là chồng hợp pháp của cô ấy.
Chỉ cần cô nguyện ý làm tình nhân của tôi là được.
Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, Chương Hiểu Tâm vẫn không tin được mình đã làm những gì, cô có tội nhưng vì đâm lao nên phải theo lao mà thôi.
Từ một cô gái quê mùa giờ trở nên sành điệu, từ một đứa đầu bù tóc rối lại trở nên xinh đẹp.
Từ một mối quan hệ thân thiết nay lại tan vỡ vì đồng tiền.
Nhưng chỉ có mỗi mình Chương Hiểu Tâm mới hiểu suy tính của chính mình, vì cô có tội với Chúc Tự Đan, nên cô cũng nuôi mộng rằng một ngày nào đó, Hứa Phong Đàm sẽ ghét Chúc Tự Đan và đến với cô.
Như vậy, Chúc Tự Đan cũng sẽ không phải chịu khổ nữa, cô cũng chẳng thiết ở cùng một người tàn độc như hắn, cô sẽ chấp nhận kể cả là cái chết đi chăng nữa.
Quay trở lại hiện tại, Chúc Tự Đan luôn muốn ngăn cản Chương Hiểu Tâm, nếu tiếp tục thì cả hai sẽ chẳng làm ăn gì lên hồn.
Vì Chương Hiểu Tâm mất tập trung nên Chúc Tự Đan kêu tên