Cả đêm hôm ấy, Chúc Tự Đan đều trằn trọc không ngủ được, cô liên tục xoay mình.
Một vài phút sau thì cô nghe thấy tiếng bước chân lộp cộp ở ngoài cửa phòng, cô bắt đầu lo sợ rằng người của Hứa Phong Đàm sẽ quấy rầy nên cảnh giác hơn.
Khi tiếng cửa kia mở ra, cô liền sờ tay đến công tắc rồi bật đèn lên, là Hà Tỉnh Hoà, lúc này cô mới yên lòng mà thở dài.
- Là anh à? Tôi còn tưởng là họ cơ.
Hà Tỉnh Hoà cũng không còn thời gian để hỏi lại chuyện, anh liền thông báo với cô với một vẻ mặt nghiêm trọng:
- Chúc Tự Đan, Vương Tiểu Thông qua đời rồi.
Chúc Tự Đan nhíu mày, cô hoang mang hỏi lại:
- Từ bao giờ?
- Mới tối nay, nghe nói anh ta mới nhập viện hai ngày vì tai nạn giao thông, giờ thì qua đời thật rồi.
Chúc Tự Đan nghe thấy vậy thì rất sốc, một người như anh ta vẫn còn trẻ, còn tương lai, kể cả Vương thị đã vào tay của Hứa Phong Đàm thì vẫn có thể đi làm ở các công ty lớn.
Bây giờ thì hết thật rồi, anh ta thật sự không còn, cho dù kết thúc của họ không được mấy tốt đẹp nhưng ít nhiều cũng còn một chút tình cảm bạn bè.
Bỗng nhiên Hứa Phong Đàm là cái tên xuất hiện trong suy nghĩ của cô, cô buột miệng hỏi:
- Có liên quan tới Hứa Phong Đàm không?
Hà Tỉnh Hoà chỉ nói bóng gió:
- Vương Tiểu Thông bị tai nạn do va chạm với xe ô tô khác, công an cũng không tìm được nguyên nhân khác.
Có lẽ không liên quan tới Hứa Phong Đàm, nhưng vào thời điểm Vương Tiểu Thông bị tai nạn, thuộc hạ của Hứa Phong Đàm cũng đi qua khu vực đó.
Sự nghi ngờ của Chúc Tự Đan ngày một nhiều hơn, mọi thứ dường như ít nhiều hướng tới Hứa Phong Đàm, nhưng suy đi tính lại, cô cũng đang thắc mắc mà hỏi Hà Tỉnh Hoà:
- Tại sao anh biết Vương Tiểu Thông? Hơn nữa, dường như anh đang cố tình lợi dụng tôi để công kích Hứa Phong Đàm.
Đúng vậy, cả một tuần nay, hai người họ ở cùng nhau, Hà Tỉnh Hoà đều đối xử với Chúc Tự Đan rất tốt nhưng anh ta không đơn thuần là rủ lòng thương chỉ muốn giúp đỡ mà còn có mục đích khác nữa.
Rõ ràng Hà Tỉnh Hoà đang cố gắng lợi dụng Chúc Tự Đan để trả thù Hứa Phong Đàm.
Vì thế, anh ta đã sớm điều tra tất cả thông tin liên quan đến Chúc Tự Đan và Hứa Phong Đàm, bao gồm cả mối quan hệ của họ với người khác nữa.
Hà Tỉnh Hoà tạm thời ấp úng, mãi sau mới quyết định nói thật để níu kéo cô về phe của mình:
- Tôi xin lỗi, nhưng cô có muốn hợp tác với tôi để trả thù anh ta không?
Chúc Tự Đan suy nghĩ một lát, cô từng cho rằng chỉ cần cách xa, cách thật xa Hứa Phong Đàm thì anh ta sẽ buông bỏ cô.
Nhưng kể từ lúc anh ta tới tận nhà Hà Tỉnh Hoà để tìm cô thì mọi suy nghĩ kia của cô đều trở thành vô nghĩa.
Bây giờ,