45125.Bắc Minh Phong gọi điện cho Mộ Thương Nam, để sau khi hôn lễ kết thúc anh đến bệnh viện một chuyến.
Mộ Thương Nam đồng ý rồi, Diệp Phi vì muốn đến bệnh viện thăm Thủy Tinh, lúc nào cũng ngoan ngoãn bên cạnh anh, xem như phần thưởng cho người phụ nữ bé nhỏ của anh, anh đáp ứng yêu cầu nhỏ của cô.
Một hôn lễ xa xỉ, từ sáng sớm đến tận buổi chiều mới kết thúc, cô ở trong phòng phòng trang điểm để thay váy cưới, khoác lên âu phục bình thường, dù sao mặc váy cưới đến bệnh viện thì đột ngột quá.
Âu phục là chiếc váy búp bê màu hồng phấn, vạt dưới là ren, làm nhìn cô giống hệt như một con Lolita.
Diệp Phi chắc chắn Mộ Thương Nam sẽ có xu hướng tự sướng, vì quần áo là do anh chuẩn bị cho cô, đây chính là sở thích của anh.
Cô thay xong quần áo, lên xe ô tô của anh đi thẳng đến bệnh viện.
Lúc cô mở cửa phòng bệnh của Thuỷ Tinh, suýt nữa thì bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ, Thuỷ Tinh vừa nãy còn vui vẻ hoạt bát, bây giờ giống như cái lá rách nát, không có chút sự sống nào.
“Thuỷ Tinh! Cậu làm sao vậy? Cậu đừng doạ mình!” Diệp Phi chạy đến lay lay tay Thuỷ Tinh.
Thuỷ Tinh nhìn thấy Diệp Phi, ngồi dậy ôm chặt lấy Diệp Phi “Mình không sao! Mình không sao! Sẽ nhanh khỏi thôi! Mình sắp tự do rồi!”
Nước mắt vốn dĩ khóc cạn rồi, nhưng khi nhìn thấy Diệp Phi, lại tràn ra, Nếu như Bắc Minh Phong biết tự anh ta đã giết con anh ta, chắc là sẽ không còn cách nào để đối diện với cô.
Cô nghĩ đến lúc đó anh nhất định sẽ thả cô ra, mà đây cũng là sự trả thù đắt giá nhất của cô dành cho anh.
“Không sao là tốt rồi! Đừng khóc! Nói cho mình biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Diệp Phi hỏi. Cô biết Lăng Tuyết cũng bị đưa vào đến bệnh viện, nhưng tại sao Thuỷ Tinh cũng nằm trên giường bệnh?
Thuỷ Tinh lấy tay lau nước mắt, từng câu từng chữ nói với Diệp Phi, người cô có thể thổ lộ tâm tư, chỉ có Diệp Phi mà thôi.
Cuối hành lang, Bắc Minh Phong đứng trước cửa sổ rộng chạm sàn hành lang, nghe tiếng bước chân sau lưng, không cần quay đầu, anh cũng biết người anh em tốt đến rồi.
“Anh nói với Sở Nhiễm, tôi muốn cô ấy làm phẫu thuật cho Thuỷ Tinh” Ngón tay anh kẹp điếu xì gà bỏ vào miệng hít một hơi, anh rất ít hút thuốc, chỉ là lần này anh cần thuốc để chấn tĩnh lại.
“Loại phẫu thuật này, bác sinh phụ khoa đều có thể làm”. Mộ Thương Nam nói.
“Tôi biết, nhưng chuyên môn của Sở Nhiễm tốt, tôi không muốn làm hại Thuỷ Tinh, cố gắng hết sức để tổn thương mà tôi gây ra cho cô ấy ở mức thấp nhất.” Bắc Minh Phong lại hít một hơi xì gà, giọng nói của anh phát ra từ sâu trong cổ họng.
“Tổn thương ít nhất là để cô ấy sinh đứa bé, đã đến nước này rồi, tại sao cậu còn không buông cô ấy ra. Buông tha cho cô ấy, cậu đã cố gắng rồi, coi như có duyên mà không có phận đi.” Mộ Thương Nam vỗ tay lên lên người anh em tốt, anh có thể hiểu tâm trạng của một người đàn ông khi nghe vợ của mình lại có thai với người đàn ông khác là như thế nào.
Bắc Minh Phong đau khổ mín chặt môi “Nếu như để anh buông tay Diệp Phi, anh có buông không?”
“Tôi và Diệp Phi, Cậu và Thuỷ Tinh, chúng ta không giống nhau” Bắc Thương Nam nói.
“Nếu như anh là tôi, anh có thể buông cô ấy ra không? Nếu cô ấy muốn có con, tôi có thể cho cô ấy, tôi hỏi bác sĩ rồi, chỉ cần an dưỡng 3 tháng là lại có thể mang thai” Bắc Minh Phong nói. Anh còn có thời gian 2 năm, anh vẫn còn cơ hội có con với Thuỷ Tinh, có lẽ 2 năm đi đến đường cùng, Thuỷ Tinh có con với anh, cô sẽ không rời xa anh nữa.
Mộ Thương Nam thở dài “Nhưng cô ấy có tha thứ cho cậu, phá bỏ đi đứa con của cô ấy không?”
“Là cô ấy đã đồng ý, có lẽ cô ấy cũng không muốn đứa trẻ này. Dù sao George cũng là quý tộc Châu Âu, hắn ta sẽ không lấy một người phụ nữ đã qua một đời chồng, cô ấy không thể gả cho George”. Bắc Minh Phong tìm cho mình vô số lý do hợp lý.
“Nhưng có con nối dõi thì lại khác, chuyện này tôi khuyên