“Mẹ, mẹ yên tâm đi, bọn con nhất định sẽ cố gắng, tranh thủ sinh thêm một đứa nữa!” Thiên Tịnh kích động nói.
Năm năm nay Mộ Thương Nam đều không chạm vào cô ta, lần này có câu nói của Liễu Họa, cơ hôi của cô ta cuối cùng đã tới rồi.
“Đúng rồi, mẹ còn tìm bác sĩ Đông y kê cho con thuốc bổ, nghe nói nhiều người uống rồi, chỉ cần một lần là có thể mang thai! Mẹ kêu người làm sắc thuốc cho con rồi, con vào nhà bếp uống đi!” Liễu Họa nhìn thấy Thiên Tịnh thì rất vui, đứa con dâu này làm bà ta rất vừa ý, bà ta nói gì Thiên Tịnh đều nghe theo, sinh cháu cho bà ta, còn đồng ý sinh thêm đứa nữa.
“Bây giờ con đi uống ngay.” Thiên Tịnh không dám nhìn sắc mặt của Mộ Thương Nam, bước nhanh vào nhà bếp uống thuốc.
Mộ Thương Nam không nói một chữ, không ai có thể nhìn hiểu được biểu cảm bình tĩnh của anh.
“Người đâu, dọn dẹp đồ đạc, đi đến biệt thự của ta.” Anh thờ ơ dặn dò.
Mộ Dã ngồi trên chiếc đèn thủy tinh đã không yên nữa, thò cái đầu nhỏ ra nhìn phản ứng của bố, nhưng mà Mộ Thương Nam không thèm nhìn cậu lấy một lần.
Người làm hoảng loạn dọn dẹp đồ đạc theo chỉ thị của anh, nửa tiếng sau, Mộ Thương Nam dẫn theo cả đám người đi đến biệt thự của anh, cả căn biệt thự trống không chỉ còn lại duy nhất một mình Mộ Dã đang ngồi trên chiếc đèn thủy tinh!
Đôi môi nhỏ của Mộ Dã bặm môi lại, lộn đầu nhảy xuống đất, Mộ Thương Nam dám sinh em trai cho cậu?
Khỉ gió! Trong đầu của cậu hiện đủ loại bất mãn, ngồi phịch xuống ghế sofa, tay chống lên đầu của mình, cặp mắt to chuyển động liên tục.
Trong phòng ngủ chính ở biệt thự của Mộ Thương Nam, Liễu Họa sớm đã đẩy Mộ Thương Nam và Thiên Tịnh vào trong rồi, còn dặn dò tất cả mọi người không được phép làm phiền Mộ Thương Nam và Thiên Tịnh làm việc tạo người!
Thiên Tịnh đắc ý đi tắm, trên người thoa đầy tinh dầu trơn bóng, tỉ mỉ mặc lên người bộ đồ ngủ bằng vải bong mà mình đã sớm chuẩn bị.
Loại đồ ngủ này là chất liệu vải xuyên thấu toàn thân, chỉ điểm xuyết một vài đóa hoa thêu ở vị trí quan trọng thôi, bộ đồ ngủ màu đen tôn lên nước da trắng ngần của cô ta, dù sao thì cô ta nhìn mình trong gương cũng thấy đẹp ngất ngây rồi!
Cô ta bước ra khỏi nhà vệ sinh, ánh mắt tìm kiếm Mộ Thương Nam trong phòng.
Anh ngồi trên chiếc sofa đơn, lười nhác dựa vào lưng chiếc sofa, ba chiếc cúc áo chiếc áo sơ mi trắng của anh đã được mở ra, để lộ ra bờ ngực rắn chắc của anh.
Chiếc áo sơ mi trắng đó cùng nước da ngâm màu đồng của anh đã tôn lên khí chất đàn ông của anh càng thêm mạnh mẽ.
Ánh mắt tham lam của cô ta di chuyển từ bộ ngực của anh đến những góc cạnh rõ ràng trên gương mặt anh, dường như năm tháng rất ưu ái anh, thời gian năm năm vẫn không lưu lại dấu vết gì trên người anh, trái lại còn tăng thêm ý vị cho sự nam tính của anh.
Cho dù là dáng vẻ anh vươn ngón tay cầm ly rượu thủy tinh lắc lắc rượu vang cũng đủ làm cô ta gào thét rồi!
“Anh Thương Nam!” Cô ta cất bước bước tới, không đợi được mà muốn nhào vào đôi chân dài của anh.
Ngồilên đôi chân dài của anh, không biết là mùi vị gì nhỉ?
Nhưng mà, cho dù cô ta đi đến bên cạnh Mộ Thương Na, anh cũng không nhìn cô, chỉ nhìn vào giọt rượu đang chảy xuống trong ly.
“Mệt thì ngủ đi.” Từng chữ phát ra từ khóe miệng anh, lộ ra sự lạnh lùng khó đè nén.
“Nhưng mà mẹ bảo chúng ta sinh em trai cho Mộ Dã mà! Anh Thương Nam, Mộ Dã bị ông nội nuông chiều quá rồi, nếu như chúng ta sinh thêm một đứa con trai nữa, ông nội chắc chắn sẽ không chiều Mộ Dã nhiều nữa, như vậy cũng có lợi cho sự giáo dục của Mộ Dã.” Thiên Tịnh ngồi xổm trước mặt anh mà nói, cố ý ưỡn sống lưng của mình, như vậy khi anh nhìn xuống thì sẽ thấy độ cong trắng như tuyết của cô ta.
Ánh mắt của Mộ Thương Nam lạnh nhạt nhìn mặt của cô ta, “Cô rất muốn sao?”
Sắc mặt Thiên Tịnh ửng hồng, “Em…em chỉ là phụ nữ, cũng muốn thân mật với người đàn ông của mình.”
“Nếu như cô thật sự chịu không nổi cô đơn thì tôi cũng không để tâm mà thả cho cô